tag:blogger.com,1999:blog-2693432722729391007.post9185743569910744733..comments2023-11-03T15:00:32.250+07:00Comments on Văn chương +: NHÀ THƠ HOÀNG VŨ THUẬT LÀM HÀNG GIẢ THI CA NHƯ THẾ NÀO?vanchuongplushttp://www.blogger.com/profile/07005315164318232154noreply@blogger.comBlogger1125tag:blogger.com,1999:blog-2693432722729391007.post-29101626272295576362013-01-19T12:39:15.367+07:002013-01-19T12:39:15.367+07:00"Thì nào kim cương ấy". Câu thành ngữ đó..."Thì nào kim cương ấy". Câu thành ngữ đó phải qua nghìn năm mới đúc kết nên. Đời người ta có ba thì rõ rệt: dậy thì, xuân thì, lão thì. Kim cương là vật trang sức quý. Mỗi thì phải dùng thứ đồ trang sức đó thế nào cho hợp. Trẻ dậy thì mà dùng kim cương lộng lẫy, thì hỏi có chống được kẻ cướp không? Xuân thì mà dùng kim cương giả thì có chiếm được được mê muội của người tình không? Lão thì dùng kim cương đắt quá hoặc rẻ quá thì thế nào? Dậy thì chỉ nên dùng kim cương nhân tạo. Xuân thì phải dùng kim cương thiên nhiên, lộng lẫy. Lão thì tùy chọn. Văn chương cũng vậy. Thơ tình nó như thứ đồ kim cương thiên nhiên. Từ Cách mạng Tháng tám đến 1975 Cách mạng Việt Nam chỉ mới đang ở tuổi dậy thì. Phổ biến thơ tình thuần khiết ở giai đoạn đó có khác gì đem kim cương thiên nhiên lộng lẫy khoác lên cổ trẻ dậy thì, trong khi chưa trang bị cho nó sức mạnh chống kẻ cướp. Tức là dẫn đứa trẻ đến cái chết bởi kẻ cướp. Thứ kim cương đó là tội ác chính là tội ác vậy. Dùng thơ tình thuần khiết ở giai đoạn đó thì mất nước.<br />Hiểu được câu thành ngữ "Thì nào kim cương ấy" sẽ hiểu được cách dùng văn chương trong từng giai đoạn lịch sử. Cách mạng đã qua giai đoạn dậy thì rồi. Một bài thơ tình hay, như một viên kim cương thì bây giờ mang ra mà dùng. Những bài thơ phục vụ sự nghiệp "Đánh cho Mỹ cút, đánh cho ngụy nhào" nó như kim cương nhân tạo cũng không phải đã hết giá trị.Phạm Minh Giắnghttp://phamigia.blogtiengviet.netnoreply@blogger.com