Trang

Thursday, March 8, 2012

NHÀ THƠ THUẬN NGHĨA: “ĐÙ MÁ, KHÔNG NGỜ CÁI MÔNG CỦA EM LỢI HẠI THẬT !”


Võ Lâm Truyền Kỳ

Lúc Ân Tố Tố vợ của Võ Đương Ngũ Hiệp Trương Thiếu Sơn, găm mũi kiếm vào ngực để theo chồng về chầu ông vãi, trước lúc trút hơi thở cuối cùng có trăng trối với thằng con lúc đó mới 10 tuổi là Trương Vô Kỵ một câu....
Thằng nhỏ lớn lên trôi nổi giang hồ, quên mất lời Mẹ dặn, bang giao với rất nhiều Mỹ Nhân danh chấn giang hồ đồng đạo võ lâm về tài sắc, như Ân Ly, Tiểu Siêu, Chu Chỉ Nhược..v ..v.. Cho đến lúc thoái ẩn giang hồ, về Hồ Diệp Cốc làm nghề lang băm bốc thuốc, lúc rảnh rỗi ngồi tô lông mày cho vợ là Triệu Minh công chúa, mới nhớ lại lời trăng trối của Mẹ năm xưa mà than rằng: "Đù má, cái thời mình làm Giáo chủ Minh giáo và Minh chủ Võ lâm sao mà ngu thế nhể“.
Triệu Minh nghe chồng than vậy, trợn tròng lên hoạch hoẹ: "Địt mẹ, ông nói vậy là sao, ông chơi chán rồi đừng có mà vơ đũa cả nắm nhé“. Trương Vô Kỵ thấy Triệu Minh nổi cơn tam bành vì máu Hoạn Thư, liền cười hề hề, thò tay bóp vào mông của Triệu Minh một cái nói: "Chỉ từ khi anh offline được với cái này, mới được khôn lên đới“.
Chuyện này lão Kim Dung thối tai không chép lại trong Ỷ Thiên Đồ Long Ký, nhưng anh hùng hảo hán khắp hắc bạch lưỡng đạo, và dân gian cứ truyền tụng mãi, nên đã trở thành một Võ Lâm Truyền Kỳ danh chấn thiên hạ cổ kim
Lúc vua Càn Long du Giang Nam, tới Động Đình Hồ nghe được truyền kỳ này, cho người khắc lên vách đá của núi Phụ Tử câu thơ: "Một đời ngang dọc núi sông/ Mà sao đứng trước cái mông vưỡn thèm“ 
Không biết là do chủ ý của Càn Long hay là do người thợ đục đá khắc sai, mà bài thơ, đáng ra phải là chữ "Vẫn“ nhưng lại khắc thành chữ "Vưỡn“.
Người đời sau, cũng vì chữ "vưỡn" này mà tốn không biết bao nhiêu là giấy mực.
Có một vị Giáo sư Tiến sĩ Ngôn ngữ học người Hà Bắc, Trung Quốc. Trong luận án nghiên cứu "Thơ Bắt Nguồn Từ Đâu", cho rằng, "Thơ Hậu Hiện Đại" có nguồn gốc từ thời nhà Thanh, và ông ta đã lấy chữ "Vưỡn“ trong bài thơ của Càn Long khắc trên núi Phụ Tử ở Động Đình Hồ làm minh chứng.
Luận cứ này, bị các học giả phương Tây và báo chí mạng, nhất là trang Facebook kịch liệt phản đối. Họ cho rằng không thể chỉ vì một câu thơ về cái mông mà nói thơ Hậu Hiện Đại bắt nguồn từ đời nhà Thanh được.
Vị Giáo sư nọ, sôi tiết, lên mạng viết trong trang Blog cá nhân của mình là: " Các ông biết đéo gì về Thơ mà bàn“.
Vụ này giang hồ đồng đạo, anh hùng, thảo khấu tứ phương, người nào có tý chữ cũng cho rằng mình bị xúc phạm, nên thi nhau "ném đá" cho vị Giáo sư kia tới chết
Cái chết do bị ném đá của vị Giáo sư kia làm chấn động cả thế giới. Liên Hợp Quốc vào cuộc, và làm dấy lên phong trào chống tử hình tội phạm bằng phương pháp ném đá.
Phong trào này đụng chạm đến kinh Koran của người Hồi Giáo, cho nên dẫn đến tình trạng nổi loạn ở các đất nước Hồi Giáo này. Tình trạng nổi loạn này dần dần thoái hóa thành phong trào đấu tranh Dân Chủ ở Bắc Phi, làm cho thế giới lúc nào cũng bị đe dọa trong lò lửa của chiến tranh.
Lại nói, ở trên Hồ Diệp Cốc, hồn ma Trương Vô Kỵ, tỉnh lại, cũng như xưa, lại cười hề hề, lại thò tay bóp vào mông của Triệu Minh một phát nói: " Đù má, không ngờ cái mông của em lợi hại thật” 
27.02.12
THUẬN NGHĨA

No comments:

Post a Comment