Trang

Saturday, April 27, 2013

NHÀ THƠ BÙI MAI HẠNH: “EM MUỐN ĐƯỢC LÀM TÌNH VỚI TẤT CẢ ĐÀN ÔNG TRONG THÀNH PHỐ NÀY”

NTT: Nhà thơ Bùi Mai Hạnh nổi tiếng với cuốn sách Lê Vân yêu và sống – đó là cuốn hồi ký của Lê Vân do Bùi Mai Hạnh thực hiện, gây xôn xao dư luận. Chị tốt nghiệp khóa 5 trường viết văn Nguyễn Du và là tác giả tập thơ “Hồn xác”.

Thơ chị phá mở gông cùm nô lệ tư tưởng, khai phóng sự sống thật, phóng khoáng và tự do. Dưới đây là mấy bài thơ trích từ tập “Thân xác” và một số bài mới viết của chị.

HỒN VÀ XÁC

xác đây rồi
hồn lang bạt tận đâu?
hồn nhăn nhó
xác cười ngặt nghẽo
hồn thủy chung xác thì bạc bẽo
trốn tìm nhau
êm lặng bão giông
xác lìa hồn
xác có cũng như không?
hồn lìa xác
hồn chơi vơi phiêu lãng!
hồn mặc xác phơi mình dầy dạn
xác mặc hồn trăn trở đớn đau
xác với hồn
ta vẫn phải có nhau
mà cô độc
hai tầng đời riêng biệt
hồn đắm chìm ban mai tinh khiết
xác lê la ngập ngụa dòng đời
hồn là ta, xác cũng là ta
dẫu linh hồn chối từ thân xác
người có yêu
cả xác với hồn?
.
CÁI ĐUÔI LINH HỒN
anh băng bó đôi cánh thiên thần
gẫy gục ngục đời rượu nhạt tình bạc
em chạy rông thú hoang đạn lạc
xức dầu thơm cho cái đuôi linh hồn …
ta cuốn vào nhau sợ hãi điên cuồng
tuyệt vọng săn lùng bong bóng hạnh phúc
như Người Nô Lệ khổ đau phóng tinh vào Cái nhục
gọi tên Người Tự Do.
.
THỨC DẬY NGƯỜI LÀM VƯỜN
Người Làm Vườn
Ngủ quên suốt bốn mùa
Bốn mùa sên bò bốn mùa cỏ dại
Những con sên giấu thân mềm trong vỏ cứng, ăn mầm non, nhả nhớt nhày nhụa
Đám cỏ dại ngông nghênh đục ruỗng ngực đất màu
Rền rĩ khu vườn tiếng mầm cây kêu đau…
Ngùn ngụt thế gian lời đất hờn căm
Ai có thể bịt miệng tiếng cây cối đất đai đòi sống?
Ai có thể ám sát hết sen hồng nhài trắng?
Đố ai ngăn được tiếng Sấm mùa Xuân!
Đố ai ngăn được cơn lũ tích tụ từ nhiều nhiều mùa đau trước!
Đang tràn về tràn về …
Cuốn sạch loài sên nhớt nhãi óng ánh phỉnh phờ…
Đang tràn về tràn về …
Bật sạch gốc loài cỏ dại tham lam ngoan cố.
Đang tràn về tràn về….
Tưới tắm canh giữ linh hồn cây cối
Thức dậy đi
Người Làm Vườn!
3.1023
.
CẦU HÔN

…chỉ còn đêm thẫm đen

vườn chuối ẩm ướt
xao xuyến lời cầu hôn của cơn mưa chiều
không gian dâng hương
chạm vào giấc ngủ, thức dậy những giác quan mới
một nét nhạc nào, một vầng sáng nào vừa dịu dàng lướt qua…
mọi cánh cửa nhất loạt mở ra
những bức tường những hàng rào biến mất
đêm vỡ òa dòng hân hoan vụng thầm mật đất
rụt rè miếng trăng non
xao xuyến đất trời cơn mưa cầu hôn
MÔI NẮNG

ánh trăng tràn kín ngôi nhà hoang của em
tưới tình yêu lên mảnh vườn lãng quên, đến từng hơi thở nhỏ
trỗi dậy từ thẳm sâu đất đai một nhành hoa đỏ
như bí mật mang cho em lời tha thứ mỗi ngày
em ngẩng mặt uống say nắng trời
cảm thấy đôi tay biến thành cặp cánh vươn lên cao mãi
nhưng đôi chân nặng nề không thể nhấc khỏi mặt đất
vẫn lê theo hạnh phúc một lối mòn
nắng vẫn kiên nhẫn hôn lên đôi môi tội lỗi của em mỗi ngày
dù em không thể nói lời đoạn tuyệt
em cứ u mê nhận lời dụ của bóng tối dịu ngọt
bởi ngày mai cặp môi nắng vẫn chờ
SỰ SỐNG
(viết cho con trai tuổi ngọ)

mơn man ngực mẹ mười ngón tay con
ngựa non tung vó sáng
cả một vùng núi đồi rùng mình thức tỉnh
dâng trào môi sữa nguồn
chảy khắp thịt da con dòng máu mẹ miên man lời huyền bí tổ tiên
bám vào bầu vú mẹ những ngón tay rễ cây bám vào
hơi thở con rung căng vòm ngực lá
mẹ lướt bay cùng tia sữa tự do trắng ngần
mẹ đã thấy nơi thung xanh mắt hồ hoa trái thơm nồng nàn hơi sữa
những chàng ngựa nghênh bờm hí vang
và những cánh tay đàn ông
vạm vỡ gieo
Ánh sáng
.
VỚI HÀ NỘI
1.

đã chết những góc phố lặng lẽ rêu phong cổ kính
đã chết tà áo dài nếp nhà mẹ mặc đi chợ hàng ngày
đã chết giọng em gái hà nội thanh ngọt mềm môi
đã chết xôn xao heo may ngõ nhỏ
đã chết thiêng liêng hương pháo phút giao mùa năm mới đỏ thơm hè phố
đã chết bóng cụ rùa in nước hồ gươm trong
đã chết hồn thiêng sông núi ngàn năm?

2.

hà nội hôm nay người ngoại quốc tràn ra vỉa hè phố cổ
mùi cống rãnh bốc lên cùng cơm bụi bia bụi phở bụi nước chè chén bụi,
mùi nước hoa trung quốc bốc lên từ những người đàn bà nhỏ bé ngoan ngoãn cam chịu,
mùi bia bọt bốc lên từ những người đàn ông rách việc cởi trần đánh nhau ngoài đường
mùi bất lực bốc lên từ những con đực nhàu nát chợ người hóng khách
mùi oan hồn bốc lên từ những người tiêu hoang tuổi trẻ
sáng sớm cà phê đêm khuya rượu cỏ
qua đêm mái hiên chợ trời
đất nước chúc mừng người ngoại quốc thứ n tràn ra hà nội vỉa hè
để thưởng thức một thế giới dị biệt đậm đà bản sắc

3.

trong cái thế giới dị biệt rất Việt ấy,
chúng ta bận bịu xây dựng chủ nghĩa xã hội
chúng ta có khắp nơi nỗi sợ tắc đường, tai nạn, hố tử thần
chúng ta đón cái chết được báo trước từ những thứ chúng ta không cần
chúng ta không cần văn hóa tinh thần vô bổ không tiền
chúng ta không cần những hệ lụy phức tạp của tự do ngôn luận
chúng ta không cần phản biện nơi mọi người dân đều cúi đầu đồng thuận
đồng thuận ổn định trong cam chịu, đồng thuận bình đẳng trong câm lặng?
chúng ta cần chiếm những kỷ lục vu vơ, cần xây nhà “đỉnh cao muôn trượng”?
dẫu phải nhuộm cả thành phố và mặt người trong đen kịt bùn đất
chúng ta cần biến làng nên phố và biến phố nên làng sau một đêm quán triệt cải cách
cho thế giới đại đồng cho xóa nhòa đẳng cấp
mục đích cao cả cha ông chúng ta đổ máu kiếm tìm
vì chúng ta đang xây dựng xã hội chủ nghĩa định hướng thiên đường?
cho con cháu chúng ta hôm nay hạnh phúc đến nghẹt thở.

4.

em gái đương đại ra đường trong trang phục ngụy trang khủng bố
em karaoke em nhà nghỉ em quán bar từ mọi miền đổ về hà nội làng mới mở
em bí mật ghi danh hồi hộp trần truồng cho đàn ông nước ngoài tuyển vợ
em gấp gáp yêu gấp gáp đến phòng nạo hút xếp hàng
cũng chính em lại xếp hàng trong dòng người dài vô tận chữa vô sinh
cả hà nội chen chúc cùng mẹ và em lên chùa cầu khấn xem bói lên đồng
mát xa tâm hồn, phỏng đoán tương lai, dò la quá khứ
lẽ nào trời muốn nòi giống tiên rồng nhà ta tuyệt tự?
ơi người chồng đương đại kiêu bạc hào hoa!!!

5.

anh, em muốn được làm tình với tất cả đàn ông trong thành phố này,
như em đã làm tình với anh đêm qua, sẽ làm tình với anh đêm nay
như mẹ đã làm tình với cha,
như ông đã làm tình với bà,
triệu triệu năm trước,
đắm say, hiến dâng, hoan lạc.
vâng, em muốn được làm tình với tất cả đàn ông trong xứ sở này,
với người bán than, bác xe ôm, anh thợ nề, người hót rác
như đất đai làm tình với cây cỏ
như đại dương làm tình với bão tố
như hương cà phê làm tình với khói thuốc lá
đắm say, hiến dâng, hoan lạc
cho yêu thương xóa sạch nếp nhăn vầng trán anh hận thù khổ đau tráo trở
cho mặn nồng làm trắc ẩn ánh mắt anh gian manh bợ đỡ
cho dịu mềm làm run rẩy đôi môi anh nhẫn nhục bất lực chai lỳ
cho thắm lại,
cho trào tuôn,
cho cuộn chảy,
máu đỏ, chí trai, một thủa
anh, em muốn làm cho tất cả đàn ông trên thế gian này đêm nay mệt nhoài ngủ vùi
trong ngọt ngào hạnh phúc,
cho ngày mai thức dậy không còn sợ hãi.
BÙI MAI HẠNH

No comments:

Post a Comment