Trang

Monday, December 17, 2012

THƯ KÝ THỜI ĐẠI: THỜI ANH HOÀNG CÁT


Câu chuyện “Cây táo ông Lành”
Xuất bản Hoàng Cát trở thành liêu xiêu
Cái thời ấu trĩ còn nhiều
Cho nên Hoàng Cát như diều đứt dây
Cơ quan buộc thôi việc ngay
Vợ chồng tần tảo tháng ngày nuôi nhau
Chiến trường mất chân không đau
Đến khi viết truyện khổ đau quá trời
Khổ vì đất nước một thời
Hiểu biết ấu trĩ khắp nơi hoành hành
Mọi cái truy chụp rất nhanh
Từ người lương thiện bỗng thành oan gia
Nhiều người sợ cạch đến già
Nhiều câu truyền miệng đúng là không ngoa:
“Mất vợ không sợ bằng mất lập trường”
...
Anh Hoàng Cát thật đáng thương!
Thương binh từ ở chiến trường trở ra
Văn chương viết lách oan gia
Chỉ vì viết truyện cả nhà lao đao
Do chọn nhân vật “ào ào”
Nếu là cây táo “ông Dào” chẳng sao
Sẽ không động đến cấp cao
Thì Truyện Hoàng Cát ai nào chẳng mê
Chỉ vì phạm “húy” bị chê
Xuất bản nay bắt thu về hủy đi
Tác giả lĩnh án tức thì
Treo bút nghỉ việc còn gì đau hơn
Thế là Hoàng Cát sạch trơn
Từ nay cuộc sống phải bươn trải hoài...
14/12/12

Thư ký Thời Đại

No comments:

Post a Comment