Ấn tượng mạnh nhất
đối với tôi là Vơnidơ có nhiều người thuộc các quốc tịch khác nhau. Đi trên
đường phố, khi biết tôi là người Việt Nam, họ đã nhìn với ánh mắt và nụ
cười đầy thân thiện. Rời Vơnidơ trở lại thủ đô Rôma vào những ngày này ở đây đã
bước vào mùa hè. Cái nắng của mùa hè ở Italia thật là tuyệt diệu. Ánh nắng như
dát bạc xuống đường phố, lần đầu tiên tôi được chứng kiến một màu nắng trắng
lấp lánh, một cuối thu Việt Nam giữa mùa hè nước Ý. (Lê Phương Dung)
Nhà báo Lê Phương Dung bên các bạn Italia |
MỘT THOÁNG ITALIA
Cộng hòa Italia, mảnh đất xinh đẹp nằm ven bờ biển Địa
Trung Hải, có vô vàn phong cảnh hấp dẫn và cuốn hút lòng người. Nếu ai đã một
lần đến với Italia mà phải rời nơi đây chắc đều mong muốn có một ngày trở lại.
Italia – đất nước của một nền văn hóa rực rỡ và con người
nhân ái, đất nước của những thiên tài mà thành quả lao động sáng tạo của họ đã
trở thành những di sản vô giá của nhân loại. Sự cuốn hút đầu tiên phải kể đến
thành phố Vơnidơ.
Có thể nói không ngoa rằng, không có gì có sức quyến rũ hơn
với Vơnidơ, những cung điện nguy nga tráng lệ với cấu trúc riêng rất cổ, nhưng
lại rất hiện đại bên cạnh những con kênh xanh. Vơnidơ
có khoảng 150 con kênh và khoảng 400 chiếc cầu bắc qua, thuyền và cầu là đường
giao thông quan trọng của thành phố này. Chính điều đó đã tạo nên sự giàu có
của Vơnidơ trước đây. Vơnidơ đã từng là trung tâm thương mại gắn châu Âu với
Trung Đông và châu Á thời trung cổ.
Ngày nay sự giàu có của Vơnidơ là nhờ túi tiền của khách du
lịch. Hàng năm, thành phố hơn 5 triệu dân này đã góp gần 20 triệu lượt khách du
lịch với doanh thu khoảng 10 tỷ USD. Du khách đến đây có thể thăm nhà bảo tàng
thành phố, đi thuyền trên các dòng kênh, đi thăm các cơ sở sản xuất thủy tinh
màu, hoặc đùa giỡn với đàn bồ câu đông tới hàng ngàn con ở trên đảo Murakoo,
vốn là những người bạn thân thiết với người dân Vơnidơ.
Một bất ngờ là tôi và các bạn cùng đi đã được gặp Robetino,
ca sĩ huyền thoại một thời. Từ những năm 65-70 của thế kỷ trước, ở Hà Nội đã
khá phổ biến một đĩa hát Robetino, lúc đó tôi chỉ là một cô bé con 7-8 tuổi
nhưng cũng đã rất “mê” giọng ca của “chú bé” ca sĩ người Ý 13 tuổi này – Một
giọng ca tenor trong trẻo khỏe khoắn nhưng vẫn còn hơi mảnh.
Hình như chính cái mảnh mai thiếu niên ấy đã tạo nên sự dễ
thương cho giọng hát “Mặt trời của tôi” đã theo tôi lớn lên cùng năm tháng, rồi
“Avêmaria” và “Mama” thật là tha thiết, những bài hát như số phận thật gần gũi
với cuộc đời tôi, người từng có một tuổi thơ bất hạnh, bố mất khi tôi vừa tròn
5 tuổi, mẹ tôi góa chồng khi tuổi còn trẻ với 4 đứa con thơ, chị em tôi lớn lên
trong tình thương và sự hà khắc trong việc giáo dục con cái – Mẹ tôi đã ở vậy
hy sinh cho những đứa con.
Tôi yêu mẹ và biết ơn mẹ tôi biết bao nhiêu, vậy là tôi lại
hát cùng anh Robetino“Tim con rung lên khi nghe tiếng mẹ/ Ôi bao yêu thương
như tiếng ca ban chiều”…
Robetino Lorelti hiện ra trước mắt tôi bằng xương bằng
thịt, ông trông mảnh mai và thật hiền dịu, trẻ hơn nhiều so với tuổi 58 của
mình. Trước sự ngưỡng vọng của tôi và các bạn, ông đã hát những bài hát được
yêu mến một thời, từng trở thành dấu ấn trong tâm hồn một thế hệ ở một nơi rất
xa. “Santaluxia”, “Trở về Soriento”… đưa người nghe tới một nơi thật thanh bình
yên tĩnh, không còn phải tất bật bon chen, quay cuồng bươn trải. Tôi còn được
biết một điều khá thú vị: Robetino là con trai một triệu phú ở Italia.
Trên đường phố Ý |
Ấn tượng mạnh nhất đối với tôi là Vơnidơ có nhiều người
thuộc các quốc tịch khác nhau. Đi trên đường phố, khi biết tôi là người
Việt Nam, họ đã nhìn với ánh mắt và nụ cười đầy thân thiện. Rời Vơnidơ trở
lại thủ đô Rôma vào những ngày này ở đây đã bước vào mùa hè. Cái nắng của mùa
hè ở Italia thật là tuyệt diệu. Ánh nắng như dát bạc xuống đường phố, lần đầu
tiên tôi được chứng kiến một màu nắng trắng lấp lánh, một cuối thu Việt Nam giữa
mùa hè nước Ý.
Thủ đô Rôma nằm trên 7 quả đồi và con sông Têvêrê chảy qua.
Thủ đô cổ kính này ngày càng đẹp và hấp dẫn du khách. Tôi đã được tới thăm nhà
thờ Sanđiéttơrô thuộc tòa thánh Vaticăng, đấu trường Côlôsê và đài phun nước
Trêvicô là những công trình kiến trúc mang đặc trưng của Thiên Chúa giáo, trong
đó nổi bật những bức tranh, bức tượng bằng đá cẩm tuyệt vời của các danh họa
Mikenlănggiơ, Bécnini, Cavôva… Đấu trường Côlôse được xây dựng cách đây khoảng
2000 năm, với những công trình kiến trúc đồ sộ. Đài phun nước Trêvicô cổ xưa
lúc nào cũng chật ních người đứng chiêm ngưỡng và ném tiền để hy vọng có ngày
được trở lại đây.
LÊ PHƯƠNG DUNG
(Nguồn: Nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo)
Gặp lại Sư Phụ ở đây. Đệ chúc bà Chị lang thang trong thu cảm mà nhớ nhiều nhiều quê mẹ. Nhân đây mong bà Chị hãy làm cái vụ HQT đến nơi đến chốn> Vì mọi người cũng đang "điên điên" như sư phụ cả rôi. Các trang mạng LTN, TDN, TN... hàng loạt bị treo giò... Chẳng lẽ nào bà Chị quên ? Đệ mong thu Sư Phụ mỗi ngày mà không dám nhắn gọi mặc dù có thể a lô!!!
ReplyDeleteNhà Báo Lê Phương Dung không bao giờ quên việc gì đã nói hoặc đã hứa đâu@ Võ Tấn ạ. Có điều là chị Phương Dung cũng rất kẹt về thời gian, cũng như phải tham gia rất nhiều công việc. Theo chúng tôi thiết nghĩ, cái gì cũng phải có thời điểm, cùng với những bài trên các trang mạng XH, cùng Blog của nhiều NV , NB nổi tiếng đã đăng tải rất ì xèo ầm ĩ như vậy một thời gian dài, thì bản thân ông Hoàng Quang Thuận cũng đã hoàn toàn bị thân bại danh liệt " rồi. Nên để cho họ một cửa " thoát hiểm " vốn vẫn là đạo lý " đánh kẻ chạy đi..." là truyền thống quý giá của nguòi Việt Nam ta. Và quan trọng là sức khoẻ của Nhà Báo Lê Phương Dung phải tuân thủ nghiêm y lệnh của BS điều trị là phải " tránh xa các xung đột, cũng như các sự giận dữ buồn vui thái quá " thì không tốt cho căn bệnh K hiểm nghèo của mình. Chị Phương Dung cũng đã không dùng số máy 01696958888,nữa. Bỏ hẳn từ sau khi chị P.D poos công khai lên mạng, thì đã " bị nhận " quá nhiều tin rác. Tôi được " uỷ quyền " từ Nhà Báo Lê Phương Dung trả lời cho @ Võ Tấn như vậy.
ReplyDeleteTui cũng cầu mong cho Sư Phụ LPD thoát hiểm và vui vẻ để thực hiện những tâm niệm cuối đời, sống thanh thản hơn.
ReplyDeleteBonjour monsieur Võ Tấn, trườc tiên tôi cũng rất cảm ơn Monsieur đã có những lời chúc cho tôi như vậy. Chỉ có điều xin đừng " gở " mồm như thế chứ, vì làm sao mà tôi phải " thực hiện những tâm niệm cuối đời " khi cuộc sống của tôi đang rất tốt và có thể nói là chưa bao giờ từng tốt hơn như hiện tại. Và " thoát hiểm " gì đây? Thật sự là cho đến giờ phút này, tôi không biết @ Võ Tấn là bao nhiêu tuổi nữa đó, cho nên rất khó xưng hô, nên thôi thì cứ dùng danh từ đại chúng là " tôi " xưng hô , nếu hơn tuổi thì cũng rất mong hãy thông cảm cho tôi vậy nhé. Chúng ta gặp nhau cũng từ chỉ ở trên blog lethieunhon. com. Mọi người vào đây cũng chủ yếu để đọc những bài viết hay của các NV, NB. Tình cờ thì có vụ việc HQT đạo thơ xảy ra, mới có các bài viết, khen chê. Các ý kiến phản biện, phê phán, góp ý... Tôi cũng như @ Võ Tấn thì cũng đều vào đây, trước là tư cách một người đọc đúng không ạ. Rồi sau đó, máu nghề nghiệp, cùng với những tranh luận " chê nhiều , khen không có " thì tôi cũng mới tham gia góp thêm tiếng nói riêng của mình, phản ảnh đúng những gì mà bản thân biết được theo tiêu chí " trung thực, thẳng thắn " mà thôi. Chứ tôi hoàn toàn không biết ông HQT như tôi đã commetn nói rõ, và cũng chả đố kỵ, hay phải thù tức gì ông ta đâu. Nói tóm lại thì sự việc nó đã quá " thể thảm " với cuộc đời ông ta? Với gần 100 bài viết phê phán ông HQT mà tôi đã cẩn thận in lại toàn bộ. Để một nơi rất " an toàn " để lưu cất giữ, thì tôi tin rằng ông Thuận đi ra đường còn phải đeo khẩu trang kín mít ấy chứ, việc còn lại là của Hội Nhà Văn VN. ( Là một tổ chức của những người Việt Nam hoạt động, sáng tác, dịch thuật và phê bình văn học ). Do đương kim Chủ tịch Hội Nguyễn Hữu Thỉnh ( 3 khoá 2000 - 2015 ). Sẽ là người phải có trách nhiệm chính với các hội viên ( những NV chân chính, đích thực với những cống hiến của mình ). Đấy mới là nơi " phải làm đến nơi đến chốn " chứ phải không @ Võ Tấn. Vì ông HQT cũng đang là HVHNVVN nữa đúng không? Vì vậy, tôi chỉ dừng ở mức độ " góp ý kiến " thôi. Thật sự Chiến Thắng nó chỉ dám nói " một phần " nhỏ của sự bận rộn của tôi thôi đấy nhé, Tôi bận lắm, lúc nào cũng chỉ thấy thiếu thời gian... Vài dòng như vậy. Rất mong @ Võ Tấn hãy thông cảm,cũng như hôm Monsieur có gửi mấy mẩu chuyện vui vui, thì Báo tôi đã đăng rồi, nhưng như tôi đã nói,báo tôi chỉ là tờ báo Ngành thôi, nên cũng không phổ cập rộng rãi. Có gì @ Võ Tấn gửi số TK về Ban BT như vẫn hay gửi tin , bài đó, để toà soạn tôi họ chuyển trả nhuận bút theo chế độ .Mọi việc của ông HQT tôi cũng " xếp gọn " rồi, nhiều việc phải làm quá, thành ra cũng chả có còn tí thời gian nào để mà phải " điên điên " với ông đó nữa đâu.Hơn nữa bản thân tôi vẫn đang phải làm việc chịu sự quản lý của một tổ chức nhà nước, đó chính là Toà soạn của tôi, nên tôi cũng không thể " tự do quá trớn " được đâu. Tôi chúc @ Võ Tấn những điều tốt đẹp an lành, vui vẻ nhất nhé.
ReplyDeleteCảm phiền Bác Chủ nhà, tôi cũng luôn cầu chúc cho " ngôi nhà đẹp, sang nhất " vanchuongplusvn, sẽ mãi mãi kiên cố vững chắc , hoành tráng với những khách quý, thanh cao, tao nhã. Ra, vào nườm nượp, ngày một đông vui.
Rất trân trọng.
Paris lúc 9 giờ 17' sáng mùng 04 tháng 10.
Em xin kinh chao nha bao Le Phuogn Dung, rat may lai gap lai chi o day vi em biet Chi la nguoi luon ban tram cong nghin viec: cong viec cua mot nguoi lanh dao mot toa soan lon, viec lam tu thien....Rat nhieu nguoi ngheo, nguoi co hoan canh kho khan can Chi. Nen em kinh mong chi danh nhieu hon thoi gian va cong suc quy bau cua Chi, tri tue cua Chi de giup do ho. Ho rat can nhung nguoi nhu Chi, Chi a !
DeleteCon ong HQT: em thiet nghi, toi gio Ong ay da hieu cai gia phai tra cho nhung hanh dong cua minh roi. Chi khong can ban tam nua, Chi nhe.
Em xin chuc chi manh khoe va xinh tuoi
Em Lan
Trước tiên Võ Tân rất vui khi Sư Phụ đã giành thơi gian cho Võ Tấn về những trao đổi chân tình của một người Chị qua Vanchuongplusvn. Rất cám ơn "chủ nhà tôi yêu mến". Thưa Chị (VT chỉ mới tròn 50 tuổi, tuổi con Cọp)Em của Chị là đúng rồi. Những gì Em cầu mong một người Chị mà em chỉ được "HIỂU bằng cảm nhận". Em tin là Chị LPD rất nhân hậu nên luôn "Cầu mong" mọi điều tốt lành luôn đén với Chị thôi. Tuyệt đội Võ Tấn không nghi ngờ và nghĩ sai về Chị của mình (vì sao ? Vì cuộc đời này đã cho em nhận biết thế). Võ Tấn không nịnh đầm đâu. Với người như Chị đều có rất nhiều " việc phải làm" mà đâu phải ý niệm nào cũng đều toại nguyện. Việc ông HQT em cũng chẳng buồn nhắc đến nữa. Chỉ buồn vì các trang LTN> TDN> TN đã khốn khổ đến ... chết luôn. Buồn lắm.
ReplyDeleteMong Chị "thoát hiểm (sức khỏe)" đó là điều cầu nguyện của em (một từ diễn đạt dễ ngộ nhận phải không chị? Em xin chị hiểu đơn giản với tình con người đồng cảm). Mong môt ngày nào đó gặp được Chị
Bonjour Madamme !
ReplyDeletehttp://www.youtube.com/watch?feature=player_detailpage&v=vb8XBS4BOw0#t=14s
Bonjour Monsieur Đại uý! C'est intéressant. Eet-ce que vous pouvez m'expliquer?Lâu lâu không thấy Đại Uý ở " nhà "là sao thía nhở. Đây cũng là nơi " đất lành " nên LPD vẫn hay ghé thăm những lúc có thể đấy. Hôm qua bé " Sí Muội " của Đại uý cũng có một bài hay hay phết. Về " nhà ta " mà them Đại uý ợ.
ReplyDeleteChúc mọi điều an vui may mắn nhá.
Ca, C'est extraordin naire! C'est incroyable khi Đại Uý cũng tìm ra Toa ở đây. Hi hi
Cảm ơn Bác chủ nhà đã cho tôi được " chào hỏi " những người quen tại đây ạ.
Rất trân trọng
Ngày mùng 01 đầu tháng, tôi xin chúc Bác chủ nhà, cùng các khách quý hay ghé thăm nhà Bác một tháng mới với mọi điều an lành may mắn phát triển thịnh vượng, hạnh phúc vui vẻ trong cuộc sống.
ReplyDeleteTrân trọng kính chúc.
Biết thêm về một miền đất qua những ghi chép đầy ấn tượng, cảm xúc về con người, xứ sở Địa Trung Hải tươi đẹp đầy cuốn hút của chị Lê Phương Dung. Văn là người, đọc văn chị, cho tôi sự cảm mến về tình cảm trong sáng, thánh thiện, không bon chen của chị, và tôi cũng hiểu về những việc nhân nghĩa mà chị vẫn âm thầm làm từ nhiều năm nay cũng xuất phát bởi ở tâm sáng, lòng trong mà tôi cũng là người tổ trưởng dân phố nơi chị Dung cùng hai con trai chuyển về ở từ năm 1997 đến nay. Khu dân cư 36/130 ĐN- BĐ Hà Nội chúng tôi rất tự hào vì có một công dân là nhà báo Lê Phương Dung. Nói thêm là trang văn chương này ở khu chúng tôi, có rất nhiều các đồng chí Lãnh đạo cao cấp vẫn đang tại vị ,hoặc như tôi và một số cựu chiến binh, cùng các quan chức đã hoàn thành nhiệm vụ,khi về với đời thường thì rất chăm vào mạng cũng như hay đọc trang này thường xuyên, mục đích chính là để cập nhật tin tức, đọc các bài viết hay, để hiểu thêm thời cuộc, cũng như tình hình trong nước và quốc tế. Tôi có mấy lời như vậy, xin chúc các chư vị hạnh phúc, an khang thịnh vượng.
ReplyDeleteCựu chiến binh Trần Nhật Thăng. Tổ trưởng tổ dân phố 36.
Khu dân cư số 4. 130/ ĐN- BĐ-HN