.thongtin img{width:24px;height:18px;margin:5px 5px -5px 0} .thongtin li{margin:10px 0 20px}

Tuesday, July 30, 2013

BLOG MỘT NGƯỜI DÂN BÀN VỀ VỤ LUẬN VĂN NHÃ THUYÊN

Không hiểu tự bao giờ bạn Nhã Thuyên follow cái blog 'vớ vỉn' không ai để ý này của tôi. Tôi không hề biết bạn Nhã Thuyên là ai (xin lỗi bạn Nhà Thuyên vì tôi hơi vô tình), gần đây vào blog bạn Nhị Linh, ở đây, ở đây mới biết tên thật của bạn là Đỗ Thị Thoan, và là giảng viên đại học (một lần nữa xin lỗi bạn Nhã Thuyên), và có vẻ như có một vụ ồn ào xung quanh Nhã Thuyên và luận văn thạc sĩ của Nhã Thuyên về thơ của nhóm Mở Miệng.
Mình cũng chưa có dịp được đọc nhiều thơ của nhóm Mở Miệng, nên không bàn về thích hay không thích ở đây. Vẫn theo Nhị Linh thì cảm tình của bạn ấy với thơ của nhóm Mở Miệng như thế này, tức là bạn Nhị Linh muốn ủng hộ bạn Nhã Thuyên trong cuộc 'đấu tố' này.

Mình chỉ đơn giản nghĩ, đây là một luận văn thạc sĩ, tức là một vấn đề thuộc về học thuật, tại sao tự nhiên lại thu hút sự quan tâm của nhiều người thế nhỉ, nhất là của mấy bạn trên các báo đầy chính thống như Nhân Dân hay Quân Đội Nhân Dân. Đất nước này, từ ngày chương trình đào tạo sau đại học mở rộng (post graduate, gọi chung cho thạc sĩ và tiến sĩ, chứ còn post-doc 'nội địa' thì hiếm lắm vì đã có học vị tiến sĩ là đi đâu cũng có thể đăng đàn nói về bất cứ vấn đề gì rồi, chẳng có ma nào dại mà sau khi có bằng tiến sĩ còn tiếp tục nghiên cứu nữa) thì nếu thống kê cũng phải có hàng chục ngàn luận văn thạc sĩ, tiến sĩ, 'quốc nội' và 'quốc ngoại', thuộc đủ các chuyên ngành khác nhau, cả tự nhiên và xã hội, nhân văn.
Có ai có bao giờ làm một cuộc đánh giá trong đống luận văn đó, đâu là tài liệu có giá trị, có thể mang lại ý nghĩa cho cuộc sống, cho tư tưởng, hay cho quốc kế dân sinh, và bao nhiêu phần trăm chỉ là các bài tập hoàn thành khóa học mà giá trị của chúng thật đáng ngờ và chỉ để xếp lên câc giá lưu trữ làm mồi cho mối, mọt.
Để cho công bằng, mình đề nghị hãy bới tung tất cả đống luận văn thạc sĩ và tiến sĩ các loại ấy lên, chỉ cần giới hạn ở các trường trong nước mà không cần xem xét các đề tài thực hiện tại các trường nước ngoài, và đánh giá đầy đủ, công bằng, đầy tinh thần phê phán, và chỉ cần giới hạn ở nội dung học thuật chứ không nhằm đả phá chính trị hay tư tưởng, xem các luận văn ấy có một chút giá trị gì không. Trong cuộc khảo cứu này không nên bỏ qua một trường nào cả, từ trung ương đến địa phương, kể cả các trường nằm trong quân đội, các tổ chức chính trị v.v., hay là một chuyên ngành nào, như triết học Marx-Lenin, chủ nghĩa xã hội khoa học, lịch sử đảng, tư tưởng Hồ Chí Minh, lịch sử, tâm lý học, giáo dục học, v.v.
Hãy làm việc đó, để có một nền khoa học đích thực và loại bỏ các thứ rác rưởi mạo danh khoa học, kiểu như đề tài tiến sĩ của một sĩ quan quân đội về phương án tắm cho bộ đội (tiểu đoàn hay trung đoàn) chẳng hạn..

2 comments: