.thongtin img{width:24px;height:18px;margin:5px 5px -5px 0} .thongtin li{margin:10px 0 20px}

Friday, November 23, 2012

GIẢI NÔ BEN TRAO CHO QUỶ DỮ

Lời dẫn - Giải Nô ben hòa bình năm 1973 trao cho Kitxingơ đương là Ngoại trưởng của Mỹ. Nước Mỹ đem bom đạn, lính tráng đến tàn sát đất nước và dân lành vô tội của Việt Nam mà ông ngoại trưởng Mỹ được tặng giải Nô ben là một sự ngược đời. Làng tôi cái làng Thuận Trạch, xã Mỹ Thủy, huyện Lệ Thủy, tỉnh Quảng Bình và hàng vạn làng quê khác của đất Việt đều bị bom đạn máy bay Mỹ tàn sát ở miền Bắc (từ năm 1964 đến 1972); người chết, gia súc chết, cây cỏ chết rất thê thảm đau thương. 

Trong một đêm tết năm 1966, làng Qui Hậu (xã Liên Thủy, huyện Lệ Thủy, tỉnh Quảng Bình) chết 80 dân lành, trong một ngày đêm giữa năm 1968 làng tôi bị bom sát thương và pháo Hạm đội 7 bắn chết trên 10 người. Trong đó có ba cha con thầy giáo Hoàng Thám (người Huế tập kết) hiệu trưởng trưởng cấp 2 Mỹ Thủy chết trong hầm! Làng tôi bình quân một gia đình 2 hố bom Mỹ dội xuống. Nước Mỹ, bọn quan quyền Mỹ phải chịu tội nghìn đời, vạn đời với dân tộc và đất nước Việt Nam! (
Đỗ Hoàng)

Xin post nguyên bài thơ Giải Noben trao cho quỷ dữ!

Đỗ
Hoàng


GIẢI NÔ BEN TRAO CHO QUỶ DỮ
- SỰ THẬT CHIẾN TRANH (1)

Cuộc đời lính
Nào có ra thớ gì!
Thằng cha cầm quyền nào cũng hô hào cổ động.
Xui bẩy loài người quăng cuộc sống,
Lao vào chém giết tang thương!
Tôi đã đi đến tận cùng của cuộc chiến tranh
Đã thấy mũi viên đạn đồng kia nhọn sắc như một luồng ác ý
Khẩu súng lạnh như dòng nghịch lý
Giữ cuộc đời bao mớ triét lý rơm!

Giữa cuộc đời bao thứ văn chương trôi tuột lá môn,
Bao thứ văn chương phản thùng chữ nghĩa,
Bao thứ lời ca chỉ làm thêm tội lỗi,
Đang chất chồng thêm những bãi tha ma!

Tột cùng đinh hạng lính hèn tôi đã sống qua,
Nỗi khổ đau của người trai chinh chiến,
Nỗi bất công của ngàn đời chịu đựng,
Chết lặng im như hòn đá bên đường!

Tôi sống tột cùng với những kẻ chiến chinh cấp bậc lính trơn
Với những người con gái, con trai buổi đầu xa mẹ,
Với những người con gái con trai đã mất thời trai trẻ.
Những tiếng nấc xé lòng, mặt trời giết ngày xanh!

Nỗi hận thù nghìn đời kẻ bày ra chiến tranh,
Biến nhà văn trở thành biệt kích
Biến đồng loài thành ra tội đồ thứ thiệt,
Trái đất tỷ năm này dằng dặc khổ đau!

Bọn chúng muốn lưu tiếng tăm còn mãi mai sau,
Muốn tổ tông giống dòng nghìn đời quan tước.
Bọn chúng muốn thăng quan tiến chức,
Tranh giải thưởng này đến các giải thưởng kia.

Đến như cái Nô Ben nào có  ý nghĩa gì.
Khi phần thưởng trao vào tay quỹ dữ (2)
Khi phần thưởng lại trao cho những tên đồ tể,
Coi mạng người như cỏ rác trong cuộc chiến tranh này!

Thực ra cái công lao hoà bình của ngàn xưa và của hôm nay
Là công lao của người lính,
Là công lao vô bờ mà không người lính nào tính đến
Không cần công lao gì trong những cuộc so gươm!


Người lính cần nhất là bản án công tâm
Khi họ ở trên ghế quan toà.
Lời buộc tội này cho những kẻ coi máu người như nước lã
Cho những kẻ tranh chức, tranh quyền, ích kỷ.
Cho những bộ óc mộng mị điên khùng!
Loài người trong năm nghìn năm
Năm nghìn cuộc chiến
Năm tỷ người rơi đầu trên lưỡi kiếm

Hãy lắng nghe và hãy lắng nhìn
Bản cáo trạng nghìn đời của người lính
Bản cáo trạng về những kẻ gây ra chiến tranh vấy bẩn

Đáng có gì đâu tặng thưởng và ngợi ca!

20 – 11 – 1973

(1) Tâm sự người linh - Đỗ Hoàng năm 1973 - NXB Văn học năm 1996.
(2)  Nô Ben hoà bình năm 1973 trao cho Kítxingơ và Lê Đức Thọ, nhưng Lê Đức Thọ không nhận.

No comments:

Post a Comment