.thongtin img{width:24px;height:18px;margin:5px 5px -5px 0} .thongtin li{margin:10px 0 20px}

Tuesday, December 11, 2012

NHÀ BÁO LÊ PHƯƠNG DUNG DỰ BÁO GÌ VỀ DƯƠNG CHÍ DŨNG?



Nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo: Nhân xem một comment của nhà báo LPD trên blog này, một bạn đọc đã chuyển cho NTT bài viết của chị từ mấy năm trước về VINALINES và TGĐ Dương Chí Dũng như một điều báo trước? “- Hơn 30 ngàn cán bộ, nhân viên nhưng họ đều rải rác khắp mặt biển, bến cảng, nhà máy, các anh lãnh đạo xây toàn nhà đẹp và lớn thế này, ở sao cho hết? 

- Ở hết cả đấy chị ạ! – Dũng bật cười khẽ – Chị có thấy trụ sở chúng tôi người ra vào tấp nập không? Phải đông người… gián tiếp thế, công việc mới chạy và cơ quan mới bề thế chứ! Tổng Giám đốc Dũng như cố nén giọng – Chị thấy thế nào?
- Thấy là sẽ… chết đói!”
Nhà báo LPD (thứ ba, phải qua) và những người bạn


CÓ MỘT BÀI THƠ VỀ BIỂN CẢ

Ghi chép của LÊ PHƯƠNG DUNG
Tòa nhà ấy lừng lững như một con tàu viễn dương khổng lồ đang băng ra biển cả. Được đặt trên một thế đất tuyệt đẹp của ngã năm giáp cửa ngõ mở về phía Nam của thủ đô Hà Nội, với những con đường lớn chạy qua: Đào Duy Anh, Lê Duẩn, Đại Cồ Việt và mặt hồ công viên Thống Nhất mênh mang, xanh biếc, tòa nhà đã hiện lên với tất cả thênh thang.
Đấy chính là trụ sở trung tâm đầu não của Tổng Công ty Hàng hải Việt Nam, có một tên tắt quen thuộc với mọi khách hàng trong và ngoài nước VINALINES (Vieretnam National Shippring Lines).
Vinalines còn có những trụ sở chi nhánh và cũng không kém phần bề thế tại số 3 Nguyễn Tất Thành, quận 4, TP. Hồ Chí Minh; số 7 Lê Hồng Phong, TP. Cần Thơ; số 282 đường Đà Nẵng, TP. Hải Phòng…
- Đấy chỉ là một phần trong tổng số vốn và tài sản của ngành sau 40 năm gây dựng từ những tổ chức tiền nhiệm như “Tổng cục Đường biển” Vosco… và nhất là sau hơn 10 năm từ ngày Tổng Công ty Hàng hải Việt Nam ra đời. Với hơn 10 ngàn tỷ đồng vốn và tài sản, chúng tôi hy vọng và cố gắng duy trì tốt nhất cho các tuyến hàng hải Đông Bắc Á, Đông Nam Á, mở rộng các tuyến châu Âu, châu Phi… cùng các hệ thống cảng biển Cái Lân, Hải Phòng, Đà Nẵng, Tân Thuận…; hơn 30 ngàn sĩ quan, thủy thủ, thợ thuyền, tiếp viên du lịch… khá lành nghề, chúng tôi càng tin vào những chặng đường phía trước…
Với giọng nói rủ rỉ – Tiến sĩ Dương Chí Dũng, Tổng Giám đốc trò chuyện cùng chúng tôi. Tuy mới là lần đầu gặp gỡ, tôi và những nhà báo cùng chuyến đi thực tế đầu Xuân này đều cảm thấy dễ chịu khi tiếp xúc với vị Tổng Giám đốc này. Rành rẽ, mạch lạc, dứt khoát trong khi diễn đạt nhiều vấn đề, nhưng tôi có cảm tưởng với bản tính trầm mặc, anh sẽ gặp “khó khăn” trong những tình huống cần phải… to tiếng chăng?
Và cũng kỳ lạ, hàng hải vốn là nghề “ăn sóng, nói gió” mà những cán bộ đi cùng anh để làm việc với chúng tôi như Phó Bí thư Đảng ủy Trần Hữu Chiều; Trưởng ban Thi đua tuyên truyền Đào Minh Tuấn cũng đều là những người rất hợp với những câu chuyện tâm tình nhỏ nhẹ.
Là một đứa con gái “mạnh mồm”, bạn bè thường nhận xét thế về tôi, và cũng chính là bản tính của mình, tôi buột hỏi:
- Hơn 30 ngàn cán bộ, nhân viên nhưng họ đều rải rác khắp mặt biển, bến cảng, nhà máy, các anh lãnh đạo xây toàn nhà đẹp và lớn thế này, ở sao cho hết?
- Ở hết cả đấy chị ạ! – Dũng bật cười khẽ – Chị có thấy trụ sở chúng tôi người ra vào tấp nập không? Phải đông người… gián tiếp thế, công việc mới chạy và cơ quan mới bề thế chứ! Tổng Giám đốc Dũng như cố nén cười – Chị thấy thế nào?
- Thấy là sẽ… chết đói!
Hình như chỉ chờ có thế, những tiếng cười của các chàng trai trẻ hàng hải bỗng nhất loạt vỡ ra.
- Nói như vậy thôi, chớ nếu thế thì chết đói thật! Dũng hóm hỉnh – khách làm việc, khách du lịch của hàng hải chúng tôi đấy! Đông kiểu kia thì đúng là đói. Còn đông thế này, thì càng đông lại càng no! Chị và các anh biết không, riêng cái trụ sở này hàng năm chúng tôi thu về không kém 1 triệu USD cho ngành đâu. Du lịch hàng hải mà!
Ồ thì ra là thế! Tuy nhiên, tôi vẫn chưa yên:
- Vâng. Nhưng dù cho khách thuê, các anh vẫn ở những nhà đẹp. Còn hơn 30 ngàn cán bộ, nhân viên…
- Vâng. Đấy cũng vẫn đang là nỗi lo lớn của bọn tôi dù bình quân lương tháng của họ đều đạt mức 3 triệu đồng. Nhưng chẳng lẽ chỉ là thế, trong khi tiềm năng phát triển của ngành hàng hải của một đất nước ngót ba ngàn cây số bờ biển còn rất lớn! Giọng Dũng chợt trầm xuống và dường như anh đã quên tất cả những người đi xung quanh, như đang tự nói với mình- doanh số 2005 đã lên đến mười ngàn tỷ đồng, nhưng chẳng lẽ chỉ là như thế? Ồ mà muốn lương tăng thì phải tăng tay nghề! Họ cũng phải có nhiều cơ sở để đào tạo đi, rồi đào tạo lại. Đúng, phải phát triển nhiều hơn những trường dạy nghề. Giỏi nghề rồi, lương sẽ cao. Sẽ có nhân lực trí tuệ, nghề nghiệp để xuất khẩu lao động kỹ thuật. Họ sẽ được lương cao khi ở trong nước và cả những khi ra lao động ở những nước phát triển… Rồi như sực nhớ ra chúng tôi, Tổng Giám đốc nhìn thẳng vào anh bạn phóng viên ngồi cạnh tôi – Phóng khoáng, mạnh mẽ là người sống với biển cả, nhưng cay cực, gian nan cũng chính là người sống với biển cả.
Quê tôi ở Hải Dương, nhưng vì bố tôi sớm đi hoạt động ở Hải Phòng nên từ nhỏ tôi đã ra Hải Phòng và đã lớn lên từ đó. Những ngày mới giải phóng 1956 và những năm chiến tranh, hỏi còn đâu vất vả hơn miền biển. Bom, pháo giặc từ biển giội vào. Giông bão, và cái gì cũng thiếu. Bố tôi những ngày ấy là cán bộ Thành ủy mà không mấy đêm được ngủ yên. Cứ sau giờ học, tôi ra cảng đẩy xe kiếm thêm tiền thì hầu như ngày nào cũng gặp ông và những cán bộ của ông ở đấy… Bây giờ thì lại có những cái khó khác… Tôi đã được học và được đọc nhiều sách về đường sông, đường biển, nhưng ấn tượng nhất với tôi là những dòng của Alfred T.Mahan khi ông bàn về “Uy lực của biển cả” từ cuối thế kỷ XIX… Sau khi được Nhà nước đặt hàng hải vào một trong năm ngành kinh tế hàng đầu, bên cạnh những Dầu khí, Điện, Hàng không, tôi rất lo, nhưng lại rất mừng, mừng vì Nhà nước đã nhìn xa, nhìn rõ được một thế mạnh của đất nước để mở ra…
- Tổng Giám đốc có thể cho chúng tôi được nghe về những dự án của những năm tới – Một phóng viên trong đoàn hỏi.
- Dự án? Thoáng trên môi anh một nụ cười mà không hẳn là vui – Dự án, có lẽ không khó lắm để viết nên, vì ngành tôi cũng có những “nhà” chuyên làm dự án! Anh lại cười – Cái khó là tính sao cho kịp được nhu cầu phát triển hòa nhập khu vực, quốc tế, mà lại khả thi kia!
Nhưng dù khó, chúng tôi vẫn phải dốc sức để lập dự án.
Vâng, phải dốc sức, dốc mọi tính toán sao cho sát với cái hiện thực của hiện tại và hiện thực của cả tương lai nữa! Dự án không chỉ là dự án mà nó cần phải được coi như một tuyên thệ trước nhân dân! Có ai đó đã nói: Điều buồn nhất của đời người là khi làm cho những người tin yêu thất vọng!… Tiềm lực và niềm hy vọng vào biển cả chúng ta là rất lớn, nhưng chúng ta đã làm được bao nhiêu? Đội tàu quy mô còn nhỏ, tầm hoạt động tuyến viễn dương còn nhiều hạn chế; hệ thống cảng mấy năm qua đã được đầu tư nâng cấp nhưng chưa tiếp nhận được tàu lớn vào làm hàng. Hệ thống dịch vụ của ngành còn manh mún, quy mô nhỏ, chi phí cao, chất lượng cạnh tranh thấp. Tại sao lại cứ chi phí cao mãi! Đấy là câu hỏi không nhỏ các anh chị ạ!
Về dự án ngành, hiện Nhà nước đang duyệt. Khi nào được công bố, chúng tôi sẽ có văn bản đưa các anh chị nghiên cứu, góp ý kiến để chỉnh sửa cả trong quá trình thực hiện nữa. Nhưng về những nét cơ bản thì chúng tôi xin được báo cáo sơ bộ những điều mà đến giờ phút này chúng ta bắt buộc phải lần lượt vươn tới để làm cơ sở cho việc thực hiện Nghị quyết Đại hội Đảng lần thứ X; cho việc chúng ta có thể gia nhập WTO và thực hiện cam kết AFTA…
Để làm được những điều ấy, Tổng Công ty phải thành một tập đoàn hàng hải, hoạt động theo mô hình Công ty mẹ, Công ty con; kinh doanh đa ngành, đa sở hữu, có trình độ công nghệ tiên tiến, khả năng quản lý hiện đại quy mô lớn. Phát huy tiềm lực sao cho thành một  Tập đoàn Hàng hải mạnh trong khu vực với tổng trọng tải đội tàu đạt 2,6 triệu DWT vào năm 2010 và 6 triệu DWT vào năm 2020. Hệ thống cảng có khả năng tiếp nhận tàu trọng tải trên 100.000 DWT và phải mở rộng quy mô, nâng cao chất lượng dịch vụ hàng hải. Để có thể hỗ trợ cho ba lĩnh vực chủ đạo là đội tàu, cảng, dịch vụ phát triển, Tổng Công ty Hàng hải cần phải mở rộng sang các lĩnh vực kinh doanh mới như: Tài chính, Ngân hàng, Bảo hiểm, Chứng khoán, Sửa chữa – đóng mới tàu biển, đầu tư xây dựng hạ tầng, bất động sản nhằm đạt được doanh thu 20 nghìn tỷ đồng vào năm 2010 và trên 50 nghìn tỷ đồng vào năm 2020…
Muốn vậy không thể không đổi mới công tác quản lý, điều hành, sắp xếp đổi mới doanh nghiệp, cổ phần hóa, mở văn phòng đại diện tiến tới thành lập các công ty ở nước ngoài, nhằm mở thêm các tuyến vận tải viễn dương, mở rộng hợp tác quốc tế, đặc biệt đào tạo nâng cao chất lượng nguồn nhân lực.
- Quá nhiều việc! Quá nhiều việc! Một phóng viên nào đó bật thốt lên – Nhưng có lẽ là hơi ôm đồm chăng, thưa anh?
- Vâng. Nhiều lúc tôi cũng thoáng chút nghĩ như thế. Nhưng nhìn sang các ngành, thì dường như ngành nào cũng đang mở rộng và đi sâu như thế và hơn thế. Thế kỷ này dường như là thế kỷ của liên kết, liên vận, liên doanh để tìm kiếm một tổng lực nào đó cho phù hợp sở trường, thời điểm và thực tiễn… Vả lại, tôi cũng sắp vào tuổi 50 đâu còn trẻ nữa!… Quá nửa đời người gắn với chữ “thủy”, khi biển, khi sông mà xem ra chưa làm được bao nhiêu!
Sau một thoáng như là bâng khuâng điều gì đó, Tổng Giám đốc Dương Chí Dũng chợt im lặng khá lâu khiến căn phòng như trầm hẳn xuống.
Có lẽ để bớt đi sự trầm lắng, tôi nửa đùa nửa thật hỏi anh:
- Căng thế, các anh ở đây thường thư giãn thế nào?
- Cầu lông, tenis, bơi lội… tùy thích – Phó Bí thư Chiều đỡ lời. Còn anh Dũng đây thì thích nhất là nghe nhạc và… làm thơ! Các nhà báo cũng nhiều người làm thơ lắm, phải không?
- Vâng – tôi xen lời anh – Không chỉ cánh nhà báo chúng tôi đôi lúc có làm thơ mà dường như ở phương Đông nhiều nhà chính trị, kinh tế, khoa học lớn cũng hay làm thơ lắm. Bác Hồ, Trường Chinh, Tố Hữu, Xuân Thủy và từ xưa cũng có rất nhiều hoàng đế, danh tướng, danh thần phương Đông thường làm thơ.
- Đúng, đúng. Chị có một nhận xét rất hay – Nét mặt Tổng Giám đốc Dũng như giãn ra, vui vẻ và linh hoạt – Tất nhiên chúng ta không thể như các vị ấy được, nhưng phải nói, đất là một việc đáng yêu. Tôi rất thích đọc thơ và đôi khi cũng làm thơ. Ví dụ làm thơ về mẹ, về bạn bè và những cảnh sắc mà mình bắt gặp.
Thế rồi anh đọc đôi ba bài thơ mà anh thuộc, trong đó có một bài thơ do anh làm khiến không khí làm việc bỗng nhẹ bẫng đi và nhiều đầm ấm. Anh bảo, thơ anh chưa hay. Tôi cũng nghĩ là hình như còn một số câu có thể sửa cho hay hơn…
Ồ, nhưng mà sao lại nói chuyện thơ ở đây? Anh đang cùng đồng nghiệp làm một bài thơ thật lớn, đấy là Bài thơ về biển cả mà tôi tin là mỗi “chữ” của nó sẽ phải mất rất nhiều hy sinh, mồ hôi và trí tuệ…
Hà Nội, đầu xuân Bính Tuất – 2006
LÊ PHƯƠNG DUNG

NHÀ BÁO LÊ PHƯƠNG DUNG VÀ NGƯỜI ĐÀN ÔNG NHẬN “PHONG BÌ ĐỎ”

Tổng thống Putin là người thường xuyên được các trang mạng, tin tức quốc tế và khu vực đề cập, song ông ít có thời gian để theo dõi. Putin cho hay, có đôi lúc ông xem tin tức cả khi đang tập thể dục, song thường thì nhận được thông tin từ các “phong bì đỏ”  do nhân viên trao. Tổng thống Nga Putin vừa mừng sinh nhật lần thứ 60 của mình (07 – 10 – 1952 / 07 – 10 – 2012), với các bạn bè thân thiết của mình, cùng gia đình ở thành phố quê hương St. Petersburg (Cũng chính là quê hương của Thủ tướng Nga Medvedev). Những người yêu quý, và ủng hộ Tổng thống Putin đã đổ xuống đường để mừng sinh nhật ông với những sự sáng tạo, ngẫu hứng để tỏ kính trọng của họ dành cho người đứng đầu đất nước Nga. Tại đây, du khách có thể tới một triển lãm nghệ thuật với nhan đề: “Putin – Người đàn ông tốt bụng nhất thế giới”. Để xem những khoảng khắc đáng nhớ, đầy dấu ấn khả kính, nhân văn về nhà lãnh đạo này. ( Hết trích).
PUTIN, “NGƯỜI ĐÀN ÔNG TUYỆT VỜI NHẤT THẾ GIAN”?
Tin đồn thì vẫn cứ là tin đồn, nhưng như tôi biết Tổng thống Vladimir Putin nổi tiếng là người đàn ông của hành động, khi một mình dũng cảm cứu một đoàn phim khỏi nanh vuốt hổ, dân chúng Nga đã rất ngưỡng mộ cảm phục, khi ông bay bằng tàu lượn để giúp dẫn đường cho đàn sếu non sinh ra trong lồng mới đây để trở về với thiên nhiên hoang dã của chúng. Chính ông cũng là người phát hiện ra bình gốm quý, trực tiếp gắn thiết bị theo dõi điện tử lên một chú gấu Bắc cực.
Trong suốt 12 năm, ở cương vị cao nhất, với trọng trách của một người đứng đầu điện Karemlin, thì ông Putin vẫn giành những phút hiếm hoi có thể, để gần gũi với động vật hoang dã, tạo ra hình ảnh về một nhà lãnh đạo sống có trách nhiệm và một người yêu thiên nhiên, luôn tập thể thao, rèn luyện trượt tuyết trong thời tiết khắc nghiệt giá rét của mùa đông nước Nga.
Mỗi sáng, Putin tới phòng tập với chú Chó Labrador trung thành, và bắt đầu tập luyện với các máy móc. Sau đó là thời gian để bơi 1.000 m. Sau thời gian rèn luyện thân thể với cường độ cao, người đứng đầu nước Nga đi tắm, theo một liệu trình gồm bơi cả ở bể tắm nóng và bể tắm lạnh. Sau khi đã ” tiêu hao ” một lượng lớn calorie cho công việc tập luyện, Tổng thống Nga Putin dùng một bữa ăn bổ dưỡng, thường gồm cháo và pho mát, trong bữa sáng, Putin cũng hay tự tay pha cho mình một ly cocktail nhiều Vitamin. Bữa sáng kết thúc, cũng là lúc Putin tới nơi làm việc. Một đoàn xe của Tổng thống sẽ đưa ông từ nơi ở Karemlin tới nơi làm việc. Đường phố đông đúc ở Moscow được chặn để nhường tuyệt đối cho đoàn xe, chính vì vậy, Putin chỉ mất 25 phút từ nhà tới nơi làm việc.
Tổng thống Putin thường khởi động một ngày mới vào khoảng 8h30′ tại tư dinh ở ngoại ô Moscow. Đây là thời điểm thích hợp để tỉnh giấc do công việc thường khiến ông phải có mặt ở nơi làm việc tới sau nửa đêm.
Như vẫn thường thấy về tệ nạn tắc đường, gây ùn tắc giao thông tại các thành phố lớn, song Putin là một Tổng thống rất bức xúc như lời ông nói: ” Tôi rất thấu hiểu tình hình và cảm thấy thật tệ khi người đi đường phải mất thêm thời gian bị kẹt trong đoạn tắc đường “. Tuy nhiên, Putin không chỉ đi xe ô tô, thực tế là ông dành nhiều thời gian di chuyển bằng máy bay.
Trong chiếc máy bay riêng của ông, trông giống một văn phòng sang trọng, có cả một căn phòng cho các cuộc họp nội các và thương thuyết, với một căn bếp với đầy đủ nhân viên. Đồ ăn trên máy bay không khác nhiều so với loại phục vụ trên các chuyến bay thương mại. Thực đơn thường gồm pho mát, cá mòi, bánh mì và thêm một món chính. Chủ yếu các món ăn được phục vụ trên máy bay là đồ ăn nhẹ, được bầy trên các loại đĩa, thích hợp cho việc dùng dao và dĩa nhựa.
Tổng thống Putin là người thường xuyên được các trang mạng, tin tức quốc tế và khu vực đề cập, song ông ít có thời gian để theo dõi. Putin cho hay, có đôi lúc ông xem tin tức cả khi đang tập thể dục, song thường thì nhận được thông tin từ các ” phong bì đỏ ” do nhân viên trao.
Tổng thống Nga Putin vừa mừng sinh nhật lần thứ 60 của mình ( 07 – 10 – 1952 / 07 – 10 – 2012 ), với các bạn bè thân thiết của mình, cùng gia đình ở thành phố quê hương St. Petersburg ( Cũng chính là quê hương của Thủ tướng Nga Medvedev ). Những người yêu quý, và ủng hộ Tổng thống Putin đã đổ xuống đường để mừng sinh nhật ông với những sự sáng tạo, ngẫu hứng để tỏ kính trọng của họ dành cho người đứng đầu đất nước Nga. Tại đây, du khách có thể tới một triển lãm nghệ thuật với nhan đề: ” Putin – Người đàn ông tốt bụng nhất thế giới “. Để xem những khoảng khắc đáng nhớ, đầy dấu ấn khả kính, nhân văn về nhà lãnh đạo này.( Hết trích ).
Tôi cũng ấn tượng mãi về bức điện chia buồn của Tổng thống Nga V.Putin gửi Chủ tịch nước Trương Tấn Sang, chia buồn về tai nạn xe khách rơi xuống sông Sêrêpôk tỉnh Đăk lăk vào ngày 18 tháng 5 năm 2012, làm 34 người tử nạn, ít nhất có 25 bị thương. Trong bức điện, Tổng thống Putin nhờ chuyển lời thông cảm sâu sắc tới các gia đình nạn nhân,và ông chúc những người bị thương nhanh chóng bình phục.
Vladimir Putin hiện đang lãnh đạo nước Nga nhiệm kỳ 3 trên cương vị Tổng thống. Được bầu vào tháng 3 năm 2000, ông Putin đã làm Tổng thống hai nhiệm kỳ liên tiếp 8 năm, sau đó làm Thủ tướng 4 năm. Tháng 3 năm 2012 ông lại tái đắc cử Tổng thống với nhiệm kỳ kéo dài 6 năm, tới năm 2018.
Cầu chúc cho Tổng thống Nga “Người đàn ông tốt bụng, tuyệt vời nhất thế gian”, những điều tốt đẹp nhất, cùng sự linh hoạt, sức khoẻ phi thường, trong muôn vàn điều an lành, hạnh phúc sẽ luôn ở bên ông. A men!
***
Tổng thống Nga Vladimir Putin ngày 3 / 12 tới Istanbul ( Thổ Nhĩ Kỳ ), để cùng Thủ tướng nước chủ nhà Recep Erdogan chủ trì kỷ họp Hội đồng hợp tác cấp cao Nga – Thổ Nhĩ Kỳ.
Hội đồng hợp tác cấp cao Nga – Thổ Nhĩ Kỳ được thành lập với nhiệm vụ thúc đẩy song phương, trước hết nhằm thực hiện các dự án chung quy mô lớn về kinh tế, thương mại và đầu tư, hợp tác công nghệ cao, khoa học kỹ thuật và văn hoá nhân văn. Hiện Nga xếp thứ hai ( sau Đức ), trong số những đối tác thương mại chủ yếu của Thổ Nhĩ Kỳ và Istanbul, xếp thứ bảy trong số những đối tác thương mại chủ yếu của Moscow. Trong năm 2011, kim nghạch giữa hai nước đã tăng 26% và đạt 32 tỉ USB. Trong 9 tháng đầu năm nay, con số này đã tăng 14,3% và đạt 25,5 tỷ USD. Trong 5 năm qua, đầu tư từ Nga vào kinh tế Thổ Nhĩ Kỳ đạt gần 3 tỉ USD, ngược lại, từ Thổ Nhĩ Kỳ cũng đã đưa vào nền kinh tế Nga đạt 4,5 tỉ USD. Thổ Nhĩ Kỳ cũng là một trong những điểm đến ưa thích hàng đầu của du khách Nga với 3,5 triệu lượt người trong năm 2011.
Điện Kremlin cho biết trong chuyến thăm Thổ Nhĩ Kỳ lần này, Tổng thống Putin và Tổng thống Erdogan cũng sẽ thảo luận một loạt vấn đề quốc tế và khu vực cấp bách, trong đó có tìm kiến giải pháp hoà bình cho cuộc xung đột Trung Đông, cuộc xung đột tại giải Gaza và tình hình Syria, đặc biệt trong bối cảnh Tổ chức Hiệp ước Bắc Đại Tây Dương ( NATO ), có bố trí tên lửa Patriot trên biên giới Thổ Nhĩ Kỳ,hành động này đã bị Moscow chỉ trích và đánh giá là đi ngược lại nỗ lực tìm kiếm giải pháp hoà bình cho cuộc xung đột ở Syria. Kể từ ngày 1 tháng 12, Nga chính thức tiếp quản cương vị Chủ tịch Nhóm các nước phát triển và có nền kinh tế mới nổi ( G – 20 ), do Mêhicô đảm đương trước đó. Trong số những nhiệm vụ mà nước Chủ tịch G – 20 phải hoàn thành có việc tổ chức cuộc gặp thượng đỉnh ( dự kiến diễn ra vào ngày 5 và 6 tháng 9 năm 2013 tại Saint Petersburg ), chuẩn bị và thoả thuận với các đối tác về những quyết định liên quan đến việc phát triển kinh tế thế giới, vạch ra những định hướng hoạt động ưu tiên của các nước đối tác, nhằm thúc đẩy tăng trưởng kinh tế. Hoạt động đầu tiên ngay sau cương vị Chủ tịch G – 20, là tổ chức cuộc gặp các Trung tâm nghiên cứu khoa học quốc tế ” Think 20 ” vào ngày 11 – 12 tới tại Moscow. G – 20 gồm 19 nước phát triển và có nền kinh tế mới nổi và Liên Minh châu Âu ( EU ), hiện là nhóm sản xuất tới 90% tổng sản phẩm thế giới, và chiếm 80% tổng thương mại kim ngạch thế giới.
LÊ PHƯƠNG DUNG
15 phản hồi (cập nhật 6h 11/12/2012)
1.

Người yêu mến phương dung
, on 03.12.2012 at 18:53 said:
Nước nga có những người lãnh đạo thật là xuất sắc. Hai nhà lãnh đạo tiêu biểu là Putin và Medvedev. Nhờ đóng góp to lớn của họ mà nước nga đã vượt qua khó khăn thời hậu Liên xô và vươn lên giữ vững vai trò của cường Quốc.
Nhà báo Lê phương dung thật sự có mối Liên hệ, hiểu biết rất tường tận về đất nước và con người nơi đây. Chị đã dành những tình cảm rất đặc biệt với hai vị nguyên thủ này. Chúc chị và người bạn lớn trong trái Tim chị luôn mạnh khỏe và tình cảm giữa hai người là mãi mãi như mong muốn của bạn chị.
Người yêu mến chị
2.

D.Nhật Lệ
, on 04.12.2012 at 07:41 said:
Tay độc tài kế thừa chế độ chuyên chính cũ này sướng thật nhỉ ?
Đã được ngồi lên ngai vàng bằng thủ đoạn chính trị công khai trước
mắt qua việc coi thường nhân dân Nga như thế mà còn được những
kẻ xa lạ,chẳng được ơn gì của ông… mở máy ca tụng lên…chín tầng mây thì thật khó lý giải cho thông được !
Vì đâu nên nổi ???
3.

adb
, on 04.12.2012 at 08:12 said:
Amem! Cầu cho “người hùng” Putin mãi mãi khỏe mạnh để dẫn dắt nước Nga trở lại chế độ Nga sa hoàng.
4.

adb
, on 04.12.2012 at 08:23 said:
Free Pussy Riot!
5.

Thảo Dân
, on 04.12.2012 at 09:54 said:
Cái quan trọng nhất của người lãnh đạo là đem lại tự do dân chủ cho nhân dân thì Putin đã làm ngược lại là ngày càng tước bớt quyền của người dân Nga. Thực ra đây là 1 nhà độc tài. Những thứ nho nhỏ chỉ là tiểu xảo không nên nhìn vào đó mà thán phục
6.
Acor Gestio Bon Pham., on 06.12.2012 at 09:08 said:
Dân chúng Nga rất yêu quý tin tưởng vào bộ đôi Putin & Medvedev, đấy mới là điều quan trọng.
7.
Acor Gestio Bon Pham., on 04.12.2012 at 10:18 said:
Những tâm hồn đẹp, và những tình cảm bạn bè trong sáng, thiêng liêng thì cũng sẽ mãi tồn tại vĩnh cửu theo thời gian. Hãy cho tôi biết Bạn của bạn là ai? Tôi sẽ cho bạn biết bạn là người như thế nào! Câu nói này đã nói lên tất cả, và tôi rất thích kiểu viết, văn phong trong sáng của nhà báo Lê Phương Dung.
8.
hung, on 04.12.2012 at 21:05 said:
cỡ putin này cũng ngang ngửa với stalin
9.
Đặng Huy Văn, on 06.12.2012 at 15:12 said:
Kính gửi nhà báo Lê Phương Dung,
Tôi rất ấn tượng với bài viết của chị, đúng là “Những tâm hồn đẹp, và những tình cảm bạn bè trong sáng, thiêng liêng thì cũng sẽ mãi tồn tại vĩnh cửu theo thời gian và tôi rất thích kiểu viết, văn phong trong sáng của nhà báo Lê Phương Dung”. Một nhận xét thật tinh tế và đầy tính thẩm mĩ của anh Acor Gesto Bon Phạm, một trí thức Việt Kiều yêu nước tại Thụy Sĩ..
Chỉ tiếc là ông Putin tham lam quyền lực quá, giá mà ông ta chỉ làm tổng thống Nga đến năm 2008 rồi nghỉ hưu đi thì bài viết này của chị phải đáng giá hơn!
Kính chúc chị có nhiều bài viết hay hơn nữa!
Thân kính
Đặng Huy Văn
10.
Kính gửi Tiến sĩ Đặng Huy Văn.

Thú thực là tôi cũng hay ” mò mẫm ” vào blog của TS để đọc các bài viết,nhiều khi tôi cứ thắc mắc lẩm bẩm một mình: Sao lại phí của trời thế này, một người có tâm hồn thơ, văn, viết cũng “quá được của nó ” mà lại đi học toán thì hơi bị trái khoáy, nhưng sức viết của TS thì tôi thật sự bái phục, và cũng phải học hỏi theo rất nhiều.

Trân trọng cảm ơn những ý kiến góp ý của TS, tôi sẽ khắc phục để những bài viết của mình bớt khiếm khuyết hơn.

Xin được gửi tới TS những lời chúc tốt đẹp nhất.

Kính mến.

Lê Phương Dung.
11.

nguyenhuan
, on 08.12.2012 at 16:25 said:
Dân Nga yêu mến và còn nhiều dự án dở dang…Đó là nguyên nhân chính ngài Putin tiếp tục lãnh đạo nước Nga. Điều này có thể được chứng minh khi không có biểu tình..nổ ra phản đối
12.
Đặng Huy Văn, on 06.12.2012 at 23:52 said:
Kính gửi chị Phương Dung,
Tôi là ngưới suốt đời làm toán, 68 tuổi mới tập làm thơ, gọi là viết để dối già chị ạ!
Tôi cũng đã được đọc một số bài viết của chị, rất tâm huyết và còn nhiều cảm hứng lắm, nhìn ảnh thấy chị vừa xinh lại vừa trẻ, chắc đến tuổi 69 chủa tôi, chị phải lên bậc “Cụ Làng Báo” rồi, trong khi nay tôi đã 69 rồi mà vẫn là “con trẻ” tập làm thơ, nhưng tôi vẫn coi đó như là một thú vui ích kỉ của mình, mong chị thông cảm nhé.
Tôi rất mong được đọc các bài viết khác của chị trên Blog Nguyễn Trọng Tạo để chúng ta có dịp trao đổi và giao lưu với nhau về nhân tình thế thái của cõi người khi mà cõi âm đang nhiệt thành vẫy gọi tôi về với tổ tiên nên thời gian không cho phép tôi được nghỉ ngơi lêu lổng nữa!
Thân kính chào chị Phương Dung và chúc chị vạn sự như ý!
Đặng Huy Văn
13.
Acor Gestio Bon Pham., on 09.12.2012 at 14:24 said:
Trái đất thật bé nhỏ, tôi rất vui vì qua blog của NV NTT lại được biết thêm những người bạn vĩ đại mà xiết bao giản dị chân tình như TS Đặng Huy Văn đây cùng” cô bạn” xinh đẹp giàu lòng từ tâm khả ái,nhà báo Lê Phương Dung, nữ thi sĩ Trần Kim Lan( Tôi rất thích thơ của chị)… Xin tặng TS một đồ thị toán học hình SIN” Bạn đang buồn chán, bạn đang thất vọng, cuộc sống của bạn đang gặp khó khăn, bạn đang bế tắc? Hãy tin tưởng một điều chắc chắn rằng tất cả chỉ là những thử thách tạm thời. Mọi nỗi buồn chán, thất vọng rồi sẽ qua đi, khó khăn rồi sẽ hết, bế tắc nào cũng có lối thoát, và hãy tưởng tượng lại một điều đơn giản trong toán học cơ bản: đồ thị hình SIN, và đánh giá bạn ở đâu.Điểm thất nhất chính là điểm tiểu cực trong đồ thị đó!Vậy hãy tin là cuộc sống của bạn sẽ thay đổi, nó sẽ đi lên, và một điểm cực đại mới đang chờ bạn trong tương lai. Vấn đề nhanh hay chậm phụ thuộc vào hàm số của bạn là x, 2x, 3x…hay nx.
Xin chúc TS Đặng Huy Văn, NV NTT cùng các quý vị đón một giáng sinh an bình.
Thân mến.
14.
Kính cám ơn anh Acor Gestio Bon Pham.
Thật hân hạnh khi nhận được phản hồi này của anh! Tôi chỉ là một nhà giáo đã nghỉ hưu, rất bình thường thôi anh Bon Phạm ạ. Về mặt cá nhân tôi thì mọi cái đều ổn, cả kinh tế gia đình, cả cuộc sống tình cảm riêng tư. Nếu xét trên phương diện hàm số y=sin(x) thì cái tuổi x=69 của tôi không thể có sức khỏe tốt được nhưng cũng chưa ở cực tiểu, anh ạ.
Nhưng tinh thần thì có điểm đột biến (có thể là điểm uốn) vì cách đây một năm, tôi được quen nhà thơ NTT trên Blog của anh ấy. Đó là cái mốc lớn của cuộc đời tôi anh ạ! Bởi vì nhờ anh Tạo mà tôi đã chui được ra khỏi cái vỏ ốc “trí thức XHCN” để hòa lòng mình vào cuộc đấu tranh chung đòi dân sinh, dân chủ của toàn dân tộc. Nhiều hôm tôi đã thức suốt đêm để viết bài mà không thấy mệt mỏi, chán nản vì mất ngủ như trước đây.
Có thể nói, nếu như Tố Hữu đã “Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ” ở tuổi vị thành niên thì tôi đã “Từ ấy trong tôi bừng cảm hứng” từ tuổi 68, nói ra ai cũng bảo dở người nhưng đó là sự thật! Tôi đã uổng phí gần hết cuộc đời tôi vì cái “Thiên Đường Mù” , đã nói những câu, làm những việc mà bây giờ nghĩ lại, mình tự thấy thật đáng xấu hổ, anh Bon Phạm ạ.
Chị Phương Dung nói tôi đã bỏ phí cả cuộc đời vì toán mà lẽ ra phải làm thơ, thì thưa chị, làm thơ phải có cảm hứng, phải có tình yêu lớn. May mắn đến cuối đời rồi, tôi mới tìm được tình yêu lớn của mình chị ạ! Đó là tình yêu đối với những người còn thiếu may mắn, đối với những đứa trẻ nghèo phải bỏ học đi ăn xin, đi đánh dày, tình yêu đối với những mẹ già cô đơn, tình yêu với những người dân lương thiện bị chính quyền tham nhũng độc tài này chà đạp, tình yêu với những người lính VNCH hi sinh cho Tổ Quốc mà không được ai ghi công…Và khi có cảm hứng thì tôi viết suốt đêm, còn đi khắp nơi để lấy tư liệu, tìm thêm cảm hứng để viết. Một năm qua, tôi đã sống hoàn toàn khác hẳn, con trai tôi bảo “bố bị ma nhâp”, con dâu tôi nói “có lẽ tại cái nhà 4 tầng mới mua này làm bố thay đổi tính nết”. Thực ra, chẳng tại gì cả ngoài những trang mạng đã làm tôi thay đổi.
Nhưng chị Phương Dung ạ, do khả năng tư duy nghệ thuật và thẩm mĩ còn hạn chế nên nhiều bài tôi viết lấy được chứ chưa đạt yêu cầu nghệ thuật mà nội dung đòi hỏi, chẳng qua độc giả thương rồi chín bỏ làm mười mà thôi, có phải không chị?
Chị Phương Dung mới làm tôi thán phục anh Bon Phạm ạ, bài viết nào cũng tươi sáng, cũng chan chứa tình người, chắc chị Dung phải là một người phụ nữ rất nhân hậu mới viết được những bài báo hay như thế! Nhưng cũng phải ghi nhận những lời khen của anh Bon Phạm đối với các bài viết của chị ấy là những liều thuốc bổ vô giá đó, mong anh sẽ là một người bạn đồng hanh trên chặng đường làm báo đầy chông gai và lắm cạm bẩy của chị ấy.
Thân kính chào chị Phương Dung và anh Bon Phạm nhé!
Đặng Huy Văn
15.
@Gửi “Acor Gestio Bon Pham”
Dung – Lan được khen
“Cười híp cả mắt”
Cảm ơn ảo thật
Bốn phương một nhà.
9.12.2012/Trần Kim Lan
Anh “Acor Gestio Bon Pham” ở Thụy Sĩ có biết anh “Nam Giang” (TKL chỉ nhớ bút danh, là một cây bút thơ tình trước đây phụ trách trang thơ của báo Mục vụ ở Thụy sĩ, mà thỉnh thoảng TKL có tham gia gửi bài nên biết) và Bảo Ninh, cũng hay gửi thơ cho báo Mục vụ. Cũng lâu trang thơ không hoạt động nữa vì Nam Giang bận, thời gian qua TKL cũng nhiều việc bận, nên lâu không liên lạc. Nếu anh PHAM biết 2 người, xin nhắn mách giùm 2 người địa chỉ Blog của TKL nhé.

http://trankimlan.de/
Mời anh Pham ghé nhà và lưu bút. Không biết blog của TKL có ghi được cảm nhận hay không, vì có người ở VN muốn vào mà bị chặn, cũng không ghi cảm nhận được? Trang web cá nhân thì chỉ “liên hệ” được thôi chứ mọi cửa cảm nhận, thành viên đều đóng hết vì an toàn trang web.
Chúc anh Phạm cùng gia đình vui đón Giáng sinh an lành!
@NTnguyentrongtao
Cảm ơn Blog của NT NTT đã là cầu nối giao lưu mọi miền. Chúc Nhà thơ cùng gia đình vui đón mùa Giáng sinh an lành.