.thongtin img{width:24px;height:18px;margin:5px 5px -5px 0} .thongtin li{margin:10px 0 20px}

Sunday, May 6, 2012

BÁO VĂN NGHỆ VÌ ĐÂU NÊN NỖI?

Báo Văn nghệ nổi tiếng “đã lên xe là cùng một hướng”, dù trời có sập, dù đất có thủng cũng kiên quyết không tăng nhuận bút. Chất lượng ư? Học theo cách nói của GS Chu Hảo “đã bao giờ cao đâu mà bảo đi xuống”. He he. Còn chút danh không khéo giữ, lại vày vò cho tan thì hỏng hẳn.
Gần đây, thấy bác tổng Nguyễn Trí Huân phát biểu rất căng tại Hội nghị báo chí Văn nghệ toàn quốc 2012 trong Huế. Ông cho biết: “tờ báo Văn nghệ của HNV Trung quốc được Nhà nước hỗ trợ kinh phí hoàn toàn. Được hỗ trợ kinh phí nhưng tờ báo này cũng chỉ xuất bản 25 ngàn số mỗi kỳ. 25 ngàn số cho hơn 1 tỷ dân. Phải chăng điều này cũng đang mong manh dự báo về sự “biến mất” của một tờ báo văn nghệ của một cường quốc văn học”.
Nhà văn Nguyễn Trí Huân thừa nhận “Tờ báo của chúng tôi đang đứng trước những khó khăn lớn về chất lượng, về nội dung, về tài chính. Tôi hy vọng ở hội nghị này sẽ tìm được những điều mà mình đang đi tìm lời giải cho một câu hỏi, liệu mai ngày khi số người đọc báo mạng tăng qua số 25 triệu hiện thời, số phận của báo giấy, đặc biệt là báo chí Văn nghệ sẽ ra sao”.
Rồi bác thủng thẳng đề nghị hay là sáp nhập lại các cơ quan như báo Văn nghệ, phụ san Văn nghệ trẻ, tạp chí Thơ, Nhà văn, Văn học nước ngoài, Hồn Việt… làm khối người cũng toát… mồ hôi vì hoảng. Thế các TBT ai chịu làm phó nhỉ, lại kiện nữa thì khổ. Hơn nữa, nhỡ sáp nhập thật thì lúc đó báo Văn mạnh nhất nước, tiền tiêu đâu cho hết, rồi lại tha hóa, biến chất thì chết. Thôi thôi, bác Huân ơi, bác nghĩ mưu khác đi.
“Báo Văn nghệ vì đâu nên nỗi?”, bài này của nhà văn Vũ Ngọc Tiến viết vào tháng 5 năm 2011, cũng đã giới thiệu trên một số trang web, nay xin đưa lại (từ nguồn web Lê Thiếu Nhơn) để bà con nhận định. Một câu hỏi vẫn còn treo lơ lửng không lời đáp “trách ai ai trách bây giờ trách ai?”
Phạm Liên Châu

__________________
Báo Văn nghệ in sai chính tả ngay trang đầu "Làng quê thì mênh mônh"


BÁO VĂN NGHỆ VÌ ĐÂU NÊN NỖI?

Đã có một thời tôi từng là cộng tác viên ruột của 2 tờ báo Văn Nghệ và Văn Nghệ Trẻ. Với báo VN, tôi đã 2 lần nhận giải tại 2 cuộc thi viết ký 1996- 1997 & 2002- 2003 và 1 lần nhận giải bài hay trong tháng 9/2002. Lại nhớ có lần, để viết tiếp loạt bài về vụ tiêu cực trong chính sách “Tam nông” ở thôn Đình Tổ- Thuận Thành- Bắc Ninh, anh Hữu Thỉnh đã nhường hẳn xe ô tô đi họp Quốc Hội cho tôi cùng PV ảnh Nguyễn Đình Toán đi gấp về địa phương kịp viết bài in trong số tiếp theo.
Với báo VNT, có thời gian liền một mạch 4 kỳ trong tháng các PV Thu Hà, Đăng Dương đặt hàng tôi viết về giáo dục, khiến anh Duy Khoát phải gọi điện nhắc nhở: “Mình về quê, bạn bè truyền tay nhau đọc bài của cậu trên VNT. Viết ghê quá! Đáo để vừa vừa thôi…” Còn bạn đọc ở Viện nghiên cứu giáo dục thì kéo đến chật nhà tặng hoa cho tác giả.
Kể dài dòng như vậy để thấy kẻ viết mấy dòng này là người chịu ơn, yêu mến 2 tờ báo ấy biết nhường nào! Thế nhưng ở đời tụ tán nhờ có duyên, ly hợp vốn do tình. Đã 4 năm nay, tôi không viết bài, cũng không đọc VN & VNT nữa (Duy nhất là dịp kỷ niệm 17/2/2011 vừa rồi, tôi gửi VN 1 truyện ngắn dự thi “Thiền sư Kiến Đức” và bảo trước với bạn bè rằng, gửi cho vui, thử xem báo có dám đăng. Quả nhiên cái truyện ấy sau đành công bố trên trang nhà của bác Trần Nhương!...) Lý do rạn nứt thì nhiều lắm, nói ra chẳng hay gì, lại không khách quan vì tôi là người trong cuộc.
Nhưng tôi vẫn đặt mua VN & VNT đều đặn vì đó là nhu cầu đọc của nhạc mẫu- một cụ bà năm nay đã 92 tuổi vẫn còn minh mẫn. Khổ nỗi, tuần nào tôi cũng phải nghe cụ cằn nhằn vì chất lượng nội dung, câu cú mắc lỗi chính tả hoặc kiến thức sơ đẳng của người viết lẫn người biên tập. Căng nhất là lần VN đăng bài về dự án Bauxite, khiến cụ nổi đóa, mắng oan cả con rể vì chưa kịp viết bài thưa lại.
Năm ngoái, nghe cụ mấy lần ca cẩm rằng báo VN đến cái Tít bài cũng sai chính tả hoặc vô nghĩa, tôi không dám tin vì dẫu sao cũng là báo văn cơ mà, lá cải lá khoai sao được?! Đến hôm nay thì tôi tin tất cả những điều nhạc mẫu mình chê năm trước là thật. Cụ đến bên tôi, chìa tờ VN số 20 vừa nhận sáng nay có đăng truyện ngắn của nhà văn Ngô Phan Lưu trên trang nhất và trang 20 (có ảnh kèm theo). Mời bà con xem rồi cho lời giải đáp chứ tôi không dám nói gì thêm, bởi dẫu sao đã có một thời gắn bó và yêu nó.

Báo VN vì đâu nên nỗi, hở giời?...

HN 12/5/2011
VŨ NGỌC TIẾN

No comments:

Post a Comment