Mời bạn đọc cùng đối chiếu hai bài thơ này:
NGẮN DẦN VIÊN PHẤN
Cao Phú Cường Nhìn bụi phấn trên tóc thầy trắng xóa Em tưởng màu thời gian chạm ngõ không gian Những bài toán, trang văn kết hoa trái, mùa màng theo từng ngày em lớn
Đò thầy đưa trải bao bờ bến
Miệt mài chèo với phấn trắng, bảng đen Bỗng thảng thốt lạ lùng trước một điều quen Viên phấn cứ ngắn dần cho bài em dài mãi Dòng sông đời vẫn trôi, tưới xanh bao đồng bãi Thu hoạch ruộng vườn Tím lòng hạt giống người trao Kìa! Viên phấn mãi ngắn dần và bạc trắng mái đầu…
Thầy ơi, tê tái…!
|
NGẮN DẦN VIÊN PHẤN
Vương Thảo
Nhìn bụi phấn trên tóc thầy trắng xóa
Con tưởng màu thời gian Bao con số, đường thẳng, đường cong Và hoa trái, mùa màng… Thầy trải đời thầy trên bảng đen, phấn trắng Se thắt lòng mình Khi con hiểu một điều có thật, Viên phấn thầy cứ ngắn dần Cho bài học con dài ra.
Rồi mai này khi những trái và hoa
Con hái được trên tay Vẫn nhớ mãi ơn người gieo hạt, Nhờ viên phấn ngắn dần Và mái đầu trắng bạc Thầy ơi! |
Cũng xin nói thêm, bài thơ "Ngắn dần viên phấn" là bài thơ rất nổi tiếng từng được in trong nhiều tuyển tập thơ học trò mà người viết đã đọc lần đầu vào những năm 90.
Xin không bình luận gì thêm!
Lê Văn
No comments:
Post a Comment