.thongtin img{width:24px;height:18px;margin:5px 5px -5px 0} .thongtin li{margin:10px 0 20px}

Thursday, November 1, 2012

NHÀ BÁO LÊ ANH PHONG TRANH LUẬN BẰNG THƠ

NTT: Sau khi NTT đăng bài “Hận thơ…” của nhà thơ Ngô Minh liên quan đến nhà báo Lê Anh Phong và bài của nhà văn Nguyễn Đức Tùng trò chuyện với nhà thơ Hoàng Vũ Thuật, nhà báo Lê Anh Phong đã lên tiếng tranh luận bằng… thơ. Xin giới thiệu cùng bạn: 


LÊ ANH PHONG
“CÁCH TÂN”
(Xin lại được tiếp tục tranh luận với NM về một khái niệm “cách tân”)
Chẻ câu thơ đi tìm sự “cách tân”
Đem những kỹ nghệ phòng the, y thuật nhà hộ sinh ra rao bán
Câu thơ như con lật đật
Quay quắt muôn chiều không ra khỏi u mê
Nặng bụng
Rỗng đầu
Nhào xuống
Lộn lên
Ngất ngưỡng cái đầu bệnh tưởng bao la ngoài vũ trụ.
Nhạo báng lời ru
Đi tìm sự “tân tiến”
Quên đi sự thần diệu tuyệt vời của tiếng Việt muôn đời
Trong veo sâu lắng: “À ơi … ”
Lời ru đánh mất, vay lời ngoại lai !
Quên tiếng mẹ, dựng Thơ lên trình diễn
“Cách tân” mắt người “tiến hóa” kiểu mắt tôm
“Thơ cách tân” – mắt bò thỏa sức … dòm !
Con người cũ sao bằng trái đất ?
Bông cỏ dại nhú mầm mở huyền thoại cõi trường sinh
Hoang hóa tâm hồn
Đi kiếm tìm sự lạ
Cái mới ở đâu trong trống rỗng tim mình ? ? ! ! !
.
AI BÓP HẦU BÓP HỌNG CÁC NHÀ THƠ ?
(Xin được nhiệt liệt hưởng ứng và tung hô cổ xúy tư tưởng nghệ thuật của Nhà thơ Hoàng Vũ Thuật)
Ai bóp hầu bóp họng các nhà thơ ?
Mà rên rỉ những lời ủy mị
Bế tắc
Thất tình
Nội tâm giằng xé
Ngọn lửa nhà thơ không soi hết bóng mình !
Ai bóp hầu chẹn cổ các nhà thơ ?
Đâu rồi
Những tiếng chim báo bão ?
Đâu tiếng sơn ca
Gọi mặt trời trong trẻo
Hơi thở nhà thơ
Sao lạc lỏng
Vô hồn ?
Con tằm Thơ
Bọc kén CÔ ĐƠN
Nhả sợi tơ vàng vọt
Uốn éo
Điệu đàng
Cao giọng hót
Tươi mới gì xác lạnh bóng ma xưa ?
Ai bóp hầu bóp họng các nhà thơ ?
Hay nhà thơ tự chui đầu vô thòng lọng
Thứ thòng lọng được mạ kền đánh bóng
Bằng mỹ từ
“Đổi mới”
“Cách tân” …
“Duy mỹ”
“Thoát ngôn”
“Hậu hiện đại” … vân vân …
Những mỹ từ cải lương
Nhăng cuội
Không có gì được mạo danh đổi mới
Thay cho sự hồn nhiên thánh thiện tâm hồn !
Chim sơn ca đánh thức mặt trời lên
Chim báo bão vượt trên tầm giông bão
Muôn thuở tiếng thơ là điệu đàn trong trẻo
Vô tư như tia nắng
Mầm cây … !
Già nua như trái đất chúng ta đây
Mỗi ngọn cỏ
Một thiên hà sinh nở
Mỗi nụ hoa
Một mênh mang vũ trụ
Mỗi hạt sương
Lung linh cả trời mơ.
Tìm chi cái mới vẩn vơ
Nhiệt tâm
Chiếu rạng bến bờ văn chương … !
(LAP: 0915133452 – vule052@gmail.com)

No comments:

Post a Comment