.thongtin img{width:24px;height:18px;margin:5px 5px -5px 0} .thongtin li{margin:10px 0 20px}

Saturday, April 7, 2012

NHÀ THƠ NGUYỄN NGỌC HƯNG: “BÂY GIỜ H HOANG MANG CỰC ĐỘ…, CÓ MỘT ĐIỀU H BIẾT CHẮC LÀ H KHÔNG CỐ TÌNH ĐẠO CỦA BẤT KỲ AI!”



Như vậy cuộc trao đổi vòng tròn Nguyễn Trọng Tạo, Thanh Thảo, Mai Bá Ấn, Văn Công Hùng, Đặng Khánh Cường, Vân Tuyết và Nguyễn Ngọc Hưng đã hé lộ ra những tình tiết mới của vụ việc rằng Nguyễn Ngọc Hưng có “đạo thơ” Nguyễn Thị Đạo Tĩnh, Phạm Đức hay không?
Hưng ơi! Hưng đừng mang bệnh tật của mình ra nữa nhé, đừng dọa chết nhé. Đừng lợi dụng tình thương của mọi người vốn rất yêu quý Hưng nữa nhé. Không có gì phải "hoang mang cực độ" cả, khi mình tìm lại được mình, thì lúc đó tâm hồn mới bình yên được. 

Khi Hưng đang còn "cầm nhầm" khá nhiều bài thơ của những người khác, Hưng sao có thể thanh thản được đúng không?

"Hoang mang cực độ", không phải chỉ có Hưng đâu, còn có cả bạn đọc (những người đã từng yêu quý Hưng), rồi cả những nhà thơ bị Hưng "đạo" nữa, họ cũng "hoang mang cực độ" lắm chứ.

Không nói thì bảo không nói, mà nói ra thì..., Hưng biết rồi đấy. Tình thương nó lớn quá.
Đừng sống trong hào quang văn chương nữa Hưng nhé, mọi người muốn Hưng hãy tỉnh thức và muốn Hưng đưa ra lời xin lỗi chân thành nhất từ đáy lòng mình. Vẫn yêu quý Hưng. (Phạm Liên Châu)

(Văn chương +), đưa lại bài từ blog nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo dưới đây để minh định.
__________________

 Nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo: Câu chuyện nhà thơ “Nguyễn Ngọc Hưng đạo thơ” không dừng lại ở chuyện “thông cảm”. Nó đã đi quá xa với hai chữ “thông cảm”. Bởi “chuyện nào ra chuyện đó”.
Tôi nghĩ, dù NNH có buồn đến mấy thì cũng phải vượt qua nỗi buồn này.
Một nhà thơ thực sự, hãy đối diện với chính mình và đối diện với sự thật, dù có đau hơn chút, nhưng tâm hồn sẽ thanh thản, khỏe mạnh hơn.
Dưới đây là những lá thư liên quan đến câu chuyện này, và đây mới là sự thật để Hưng và mọi người cùng chia sẻ. 


NHỮNG LÁ THƯ “KHÁCH QUAN” VỀ NHÀ THƠ NGUYỄN NGỌC HƯNG “ĐẠO THƠ”
ĐẶNG KHÁNH CƯỜNG: Anh Tạo ơi,
Mặc dù báo VN  (2-2009) đăng không đầy đủ nội dung bài viết của tôi. Tưởng chẳng cần phải nói thêm gì nữa về chuyện xấu này. Thế nhưng anh xem thêm 2 bản đính kèm thì rõ tại sao. Nhiều người không tìm được báo cũ (2-2009) muốn được biết chuyện về NNH.

Mở trang của anh thấy mới tải lại ý kiến người này người kia, tôi cũng không nhiều thì giờ để giải thích. Gửi lại để anh biết thêm.
Nguyên văn bài thơ Một ý nghĩ của nhà thơ Phạm Đức


Bản viết tay bài thơ của nhà thơ Nguyễn Ngọc Hưng
được cho là 'đạo" từ bài thơ "Một ý nghĩ" của nhà thơ Phạm Đức
!?
NGUYỄN TRỌNG TẠO: Cám ơn anh Đặng Khánh Cường đã gửi thêm 1 “vụ” nữa.
Điều quan trọng là Hưng loanh quanh chối lỗi. Một số người thương lại ngả về chuyện bệnh tật. Nhưng bằng cứ thứ 2 này thì không thể chạy đi đâu được.
Tôi đang nghĩ làm cách nào để làm rõ chuyện này cho hợp tình hợp lý. Vì Hưng bệnh tật như thế nên mới cần suy nghĩ thêm.
Tôi gửi lại anh 2 bản chụp đã được tô đậm hơn.
Chúc anh mạnh khỏe.
Bỗng dưng tôi nhận được mail của Vân Tuyết (?):
ĐẶNG KHÁNH CƯỜNG GỬI VÂN TUYẾT: Chuyện cũ, lại là chuyện xấu xa, chẳng muốn nhắc lại làm gì cho bẩn mặt báo.
Nhưng lý do tôi gửi Trần Nhương vì còn các nội dung kèm theo bản bạn vừa cho đăng.
Thiếu phần chữ đậm, in nghiêng và phần không thể chối cãi là bản chụp tờ viết tay của “dị nhân” (bạn mở 2 file đính kèm). Nếu bạn thấy có ích cho văn chương thì hãy tải lại đầy đủ nhé. Khi Trần Nhương gỡ bài này khỏi trannhuong.com, có gọi cho tôi, nói là Văn Công Hùng biết “dị nhân”, hoàn cảnh lắm, tội lắm… Anh Hùng bảo tha, đừng “đánh” nó nữa. Tôi chưa biết tác giả này, chỉ biết ngoài tài liệu tôi gửi cho bạn đây, còn có chuyện tác giả này đạo bài thơ Ru bích của nhà thơ Chu Thị Thơm và một bài nữa của nhà thơ trẻ Nguyễn Thế Kiên. Cùng kiểu đạo trích có nghề như vậy. Số điện thoại tôi gửi kèm đây để bạn kiểm chứng.Chu Thị Thơm: 0915551962  Nguyễn Thế Kiên: 0942382240
Có gì mail lại cho tôi nhé.
VÂN TUYẾT: Em cám ơn bác nhiều, tư liệu quả là hết sức quý giá.
Em sẽ chuyển cho admin Van chuong +, để sử dụng ngay.
Ở đây không phải là ai “đánh” ai, có phải chiến trường đâu hả bác
Sự thật cần phải được tôn trọng. Khi người ta ăn cắp người ta có gan lớn lắm.
Nhìn bên ngoài chưa đánh giá hết được đâu.
Chắc chắn, NNH còn có nhiều kiểu đạo thơ/ văn nữa. Nếu bác có tư liệu, hoặc bản thảo một tập thơ nào đó của NNH. Mong bác gửi cho để đưa lên, cho mọi người cùng thẩm định.
Và các bài thơ đoạt giải thưởng, có khi cũng phải tìm lại để xem. Vì cách đạo thơ rất tinh vi.
Bạn đọc bực mình, bạn thơ bực mình vì bị lừa dối rất trắng trợn. Ngay cả tổng thống Hunggari còn phải từ chức vì đạo văn.
Thấy kẻ cướp mà ai cũng ngơ đi… vì thương, vì sợ, nên mới nhiều kẻ cướp, kẻ trộm như vậy.
Bài của bác, luận điểm rất vững vàng. Cám ơn bác.
Sau đó, tôi gửi tiếp Mail của anh Đặng Khánh Cường và  Mail của Vân Tuyết trao đổi với ĐKC cho nhà thơ Văn Công Hùng (Ủy viên BCH hội Nhà Văn):
NGUYỄN TRỌNG TẠO: Gửi Văn Công Hùng xem thêm những cứ liệu chứng minh Nguyễn Ngọc Hưng không chỉ đạo thơ 1 bài. Ý chú thế nào?
Sau đó tôi nhận được 2 Mail của Văn Công Hùng như sau:
VĂN CÔNG HÙNG: Em FW cho Hưng rồi, không có điện thoại của nó nên chuyển tiếp cho nó và yêu cầu nó trả lời sớm.
Vụ thơ Phạm Đức em có biết nhưng thêm Chu Thị Thơm thì… nếu đúng thế thì xử lý thôi bác ạ. Em chờ Hưng trả lời rồi thông báo cho bác.
VĂN CÔNG HÙNG: Hưng đọc và trả lời gấp nhé.
Tôi cũng có gửi “chuyện này” cho nhà thơ Thanh Thảo và Mai Bá Ấn – những người anh của Hưng ở Quảng Ngãi:
NGUYỄN TRỌNG TẠO: Thân gửi bác Công (Thanh Thảo) và chú Ấn,
Có lẽ Nguyễn Ngọc Hưng vẫn làm thơ từ thơ của người khác? Từ bài thơ của Đạo Tĩnh, và thêm đây là từ bài thơ của Phạm Đức (có 2 ảnh chụp: bản in của Phạm Đưc và bản viết tay của Hưng). Và rồi những bài nào nữa đây?
Tôi gửi thêm “vụ” này để hai vị biết, và cho tôi biết, ta nên xử lý thông tin này thế nào?
Chúc cuộc tuần du Huế vui tươi, phấn khởi.
THANH THẢO: Tạo ơi, tao cũng không biết thế nào! Cũng phải thông cảm cho nó nằm một chỗ nên nhiều khi rất cần sự “mồi lửa” từ thơ ai đó để làm thơ. Đúng là như vậy không nên. Nhưng thằng Hưng cũng không thể lấy nguồn cảm hứng ở đâu để làm thơ nữa, phải không? Ấy là tao đoán vậy. Đang ở Huế mấy hôm, mai đi A Lưới với bác Điềm.
VĂN CÔNG HÙNG: Hưng vừa trả lời đây bác ơi, bác tùy nghi xử lý nhé, nhưng dù sao, bác ạ, nó vẫn là người rất đáng thương, nằm 1 chỗ, mọi thông tin chỉ qua sách vở báo chí…
NGUYỄN NGỌC HƯNG: Anh Văn Công Hùng ơi, nhận mail anh chuyển mà H chết lặng luôn! Quả đúng bài “Lặng lẽ” là của H…
Bây giờ H hoang mang cực độ nên chẳng biết nói gì thêm. Không biết chữ nghĩa nó đi con đường nào mà cuối cùng lại đến với H một cách nghiệt ngã như vậy. Có phải đây là sự thâm nhập vô thức hay trùng hợp ý nghĩ? Có một điều H biết chắc là H không cố tình đạo của bất kỳ ai!
H đã sống nhờ tình thương của tất cả mọi người và nhờ vịn vào mấy câu thơ. Những người như anh, Tạ Duy Anh, Thanh Thảo, Mai bá Ấn và nhiều anh chị em nữa đã động viên, giúp đỡ H chẳng khác gì bà đỡ cho những đứa con thơ ra đời. Dính vào vụ này H thấy mình vô cùng có lỗi. Ngoài việc mong tìm sự thấu hiểu, thông cảm của anh và tất cả mọi người H chỉ còn biết tự trách mình thôi. H sẽ cố gắng rà sóat lại và cẩn thận đến mức tối đa có thể để viết dù chỉ một câu một từ…
Mấy file về sự giống nhau giữa 2 bài thơ của H và NTĐT gửi Ấn đọc. Ấn gửi anh Nguyễn Trọng Tạo để tìm sự thông cảm không ngờ anh ấy post lên mạng nên mới gây phản ứng dây chuyền như vậy. Thực sự H không muốn có thêm bất cứ một rắc rối nào nữa về sự việc không lấy gì tốt đẹp này.
Vượt qua bệnh tật đã khó, vượt qua án chữ này còn khó hơn. Chỉ còn biết trông mong vào sự bao dung và thấu cảm của mọi người thôi.
Rất mong anh, anh Nguyễn Trọng Tạo, những người bạn khác và cả những người yêu thơ xa gần thể tất cho những gì H đã không được như trông đợi của mọi người!
Sống và chết chỉ cách nhau một đường tơ kẽ tóc. Không biết H có còn đủ sức vượt qua cái ranh giới mỏng manh này không nữa…
Xin lỗi và cám ơn anh và tất cả mọi người!
Kính,
NNH.

5 comments:

  1. Tôi ko phải dân văn chương nhưng đọc qua bài này tôi có góp ý: Người ta (anh Hưng) đã nói vậy thì các bác nên dừng ở đây, còn bác nào đó cứ nói muốn làm cho ra nhẽ thì xin thưa với bác ấy: cuộc đời này, đất nước này còn rất nhiều việc thiết thực hơn, lớn hơn cần phải làm cho ra nhẽ nhưng các bác ko dám làm, vậy thì bỏ qua vụ này cũng ko ai chê các bác là ko sòng phẳng hay ko dũng cảm đâu

    ReplyDelete
  2. Hãy làm những người QUÂN TỬ -CÓ HỌC đi các bác !
    Chọn nhầm "bia" rồi .

    ReplyDelete
  3. BỎ QUA VÀ GỠ NHỮNG BÀI NÀY XUỐNG ĐI CÁC BÁC. CÓ THỂ ĐÚNG, RẰNG NGUỒN CẢM HỨNG CỦA NNH CHÍNH LÀ NHỮNG CÂU THƠ VÀ NÓ ĂN VÀO ĐẦU LÚC NÀO KG BIẾT, KHI VIẾT LẠI THÀNH RA THƠ CỦA MÌNH,... HÃY THÔNG CẢM BỎ QUA!

    ReplyDelete
  4. Vẫn còn nhiều chuyện phải làm hơn các bác ạ. Hãy thương thằng Hưng như thương mảnh đất thơ cằn cỗi của Việt Nam hiện đại. Tha thiết cầu mong những nhà thơ tài ba Việt Nam hãy dâng hiến cho đời những tuyệt tác như các nhà thơ đàn anh trước đã làm được. Hay xhỏi xem thế hệ thanh niên bây giờ thuộc được câu thơ nào của các bác? Đừng nói là vì xã hội, vì nọ vì kia mà chính những tác phẩm của các bác bây giờ chưa chạm được vào sự rung động của lòng người hiện đại.
    Các bác "biệt thự thơ" đâu rồi???

    ReplyDelete