Nhà văn Nguyễn Thị Ngọc Tú (ngoài cùng, bên trái) và các bạn văn |
Quá trình học tập,
công tác, sáng tác:
Năm 1960 – 1962: giáo viên
cấp II tại Sơn Tây; 1962 – 1964 học khoá I Trường Viết văn của Hội Nhà văn Việt
Nam; 1965 – 1967: phóng viên báo Vùng mỏ Quảng Ninh; 1967 – 1983:
phóng viên, biên tập viên tuần báo Văn nghệ; được kết nạp vào Hội Nhà văn Việt
Nam năm 1967. 1983: Ủy viên Ban thư ký, BCH Hội Nhà văn (khoá 3); Uỷ viên BCH
Hội Nhà văn Việt Nam (khoá 4); từng là Tổng biên tập tạp chí Tác phẩm mới
của Hội Nhà văn Việt Nam. Chuyên viên cao cấp, Huân chương Kháng chiến chống Mỹ
hạng Nhì, Đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam, Huy hiệu 30 năm tuổi Đảng.
Tác phẩm chính:
Huệ (Tiểu thuyết, 1964);
Người hậu phương (truyện ngắn, 1966); Đất làng (Tiểu thuyết, 1974); Buổi sáng
(Tiểu thuyết, 1976); Ngõ cây bàng (Tiểu thuyết, 1980); Câu chuyện dưới tán lá
rợp (truyện ngắn, 1982); Những dấu chân phía chân trời (truyện ngắn, 1983); Hạt
mùa sau (Tiểu thuyết, 1989); Giã từ mùa đông (Tiểu thuyết, 1989); Khoảng trời
phía sau nhà (truyện ngắn, 1989); Ảo ảnh trắng (Tiểu thuyết, 1990); Chỉ còn anh
và em (Tiểu thuyết, 1990); Hai người và những con sóng (Tiểu thuyết, 1992);
Truyện ngắn tuyển tập (1994); 20 truyện ngắn mi ni (truyện ngắn, 1996); Phút
thoáng qua (thơ, 1990); Cỏ ấm (truyện ngắn, 1990); Tuyển tập tiểu thuyết
(2000).
Giải thưởng văn
học:
Giải nhì cuộc thi truyện
ngắn báo Văn Nghệ năm 1962 với truyện ngắn Một đứa trẻ; Giải thưởng
cuộc thi bút ký của tạp chí Văn Nghệ Quân đội năm 1966; Giải thưởng Hội Nhà văn
Việt Nam 1985 với tiểu thuyết Hạt mùa sau; Giải thưởng của Tổng liên
đoàn lao động Việt Nam với tiểu thuyết Hai người và những con sóng năm
2000; Giải thưởng Nhà nước về Văn học Nghệ thuật đợt I, năm 2001.
___________________
Văn chương
+ trân trọng giới thiệu bài viết của
tác giả Hoàng Tuyên về nhà văn Nguyễn Thị Ngọc Tú:
NHÀ VĂN NGUYỄN THỊ NGỌC TÚ: TÀI NĂNG VÀ TẤM LÒNG THƠM
THẢO
Ðó là một đêm đầu mùa
hè năm 1963. Hội trường khoa Văn - Ðại học Sư phạm Hà Nội nêm chặt những người
là người. Ðêm đó, khoa mời nhà văn Nguyễn Ðình Thi nói chuyện với sinh viên.
Khỏi phải nói, câu chuyện văn học của tác giả Vỡ bờ hấp dẫn đến thế nào!
Tuy nhiên, một trong những ấn tượng in sâu trong tâm trí sinh viên lúc đó là
khi nhà văn nói về lực lượng trẻ trong sáng tác văn học lúc bấy giờ. Ông vui
mừng và trân trọng thông báo: Sắp tới, tiểu thuyết Huệ của một nữ tác
giả trẻ sẽ ra mắt bạn đọc. Nữ tác giả trẻ đó là cô giáo Nguyễn Thị Ngọc Tú,
hiện đang dạy học tại Sơn Tây.
Cô giáo Nguyễn Thị
Ngọc Tú! Nhà văn Nguyễn Thị Ngọc Tú!
Từ cái buổi đầu tiên,
tên nữ nhà văn trẻ vang lên trong hâm mộ và náo nức đợi chờ đến nay đã hơn bốn
mươi năm. Sau tiểu thuyết đầu tay nhan đề Huệ (1964) gây tiếng
vang lớn, chị đã lần lượt cho ấn hành cả loạt tác phẩm tiếp tục gây náo động
văn đàn. Đó là các tiểu thuyết: Đất làng (1974); Buổi sáng (1976);
Ngõ cây bàng (1980); Hạt mùa sau (1989); Ảo ảnh trắng
(1990); Chỉ còn anh và em (1990); Hai người và những con sóng
(1992). Đó là các tập truyện: Người hậu phương (1966); Câu chuyện
dưới tán lá rợp (1982); Những dấu chấm phía chân trời (1983); Khoảng
trời phía sau nhà (1989); 20 truyện ngắn mini (1990); Cỏ ấm
(1990); Buổi chiều tỏa hương (1992); tập thơ Phút thoáng qua.
Viết tiểu thuyết thành
công từ khi còn là một thiếu nữ, Nguyễn Thị Ngọc Tú là một nhà văn thành danh
khá sớm. Chị đã từng là ủy viên Ban thư ký Hội Nhà văn Việt Nam khóa 3, ủy biên
Ban chấp hành Hội Nhà văn khóa 4 và đã đảm nhiệm chức trách Tổng biên tập tạp
chí Tác phẩm mới nhiều năm trước khi nghỉ hưu. Thành tựu văn học của chị được
ghi nhận bằng nhiều giải thưởng văn học lớn: Giải thưởng Hội Nhà văn với tiểu
thuyết Hạt mùa sau; Giải thưởng của Tổng Liên đoàn Lao động Việt Nam với
tiểu thuyết Hai người và những con sóng. Năm 2001, ngay trong đợt 1, chị
đã được nhận Giải thưởng Nhà nước về Văn học nghệ thuật.
Các nhà phê bình đọc
sách của chị, ngoài những đánh giá về sự thông minh nhạy cảm, khả năng nắm bắt
các vấn đề nảy sinh từ cuộc sống, đều chung một nhận xét, văn chị đôn hậu mà
trẻ trung, sinh động, nhiều khi dí dỏm bất ngờ. Với công việc viết văn, chị
không coi đó là một nghề. Chị tâm sự: cùng với thời gian, mọi thứ sẽ qua đi,
chỉ còn lại những giá trị nhân văn mà thôi, tác phẩm của chị đúng như chị vẫn
hằng nghĩ: “Văn là hướng con người tới điều thiện, tránh bỏ tà ác. Mà
điều thiện bao giờ cũng là vĩnh hằng”.
Văn sao người vậy.
Giữa văn và đời sống thường nhật của nhà văn Nguyễn Thị Ngọc Tú không hề có độ
vênh. Chị là người sống giản dị, chân thành, gần gụi và mến
thương mọi người. Tài năng và đức độ, có uy tín cao với đồng nghiệp và bạn bè,
Nguyễn Thị Ngọc Tú đã từng là đại biểu duy nhất của giới văn học nghệ thuật cả
nước tham dự Đại hội toàn quốc Đảng CSVN lần thứ 8. Đã từng thành công trong
cuộc đời và văn nghiệp rất sớm, nhưng chị không hề cách bức, lúc nào cũng
chân tình, cởi mở, hết lòng, chan hòa cùng mọi người.
Tôi hay đến chơi với
chị Tú, mỗi lần đến chơi thế nào chị Tú cũng bắt mang về bao nhiêu là áo
quần, đồ dùng vật dụng gia đình. Bởi lẽ chị Tú có tính rất hay là mỗi khi đi
may đo một mẫu quần áo mới, thế nào chị cũng may một lúc 4-5 bộ liền. Hỏi, may
nhiều thế mặc sao hết? Chị cười: May đo nhân thể để có bạn nào đến chơi thì
tặng bạn ấy luôn cho tiện.
- Một lần tôi
đến thăm, nhớ là lần trước đã cho quần áo rồi, chị liền bảo: Ngồi chơi một tí,
tớ ra đây rồi về ngay. Hóa ra chị ra phố mua 20 gói mì tôm rồi bắt bằng được
mang về làm quà cho trẻ con. Chối đây đẩy, tôi bảo: Chị ơi, tấm lòng thơm
thảo của chị thế nào em biết rồi! Chị cười: Cầm lấy, không chị giận!
Chị là người rất
dí dỏm. Anh nhà mất sớm. Chị ở vậy nuôi con. Có một ông cán bộ mê chị như điếu
đổ, ngày ngày săn đón chị hết mực. Chị đối đãi rất lịch sự, nhưng khước từ tình
cảm của ông. Hỏi, vì sao? Chị nháy mắt cười rất hóm hỉnh: Em thử tưởng tượng
xem, bây giờ mình đang sống thoải mái tự do với con cái, bỗng nhiên trong nhà
xuất hiện một gã đàn ông quần đùi may ô đi lại lông nhông, gãi đùi gãi nách sồn
sột, chịu sao nổi!
Tạp chí Tác phẩm mới
mà chị trong vai trò Tổng biên tập là một ấn phẩm có uy tín với giới văn
chương, nhưng về mặt tài chính thì rất ngặt nghèo. Chị thường nói với các cộng
tác viên: Thông cảm với bọn mình đi. Vừa bé hạt gạo vừa lâu đồng tiền là căn
bệnh kinh niên của tạp chí mình, nhưng mình sẽ có cách khắc phục dần dần. Chị
tổ chức cuộc thi Truyện vừa. Hôm trao giải, chị thuê xe ôtô chở hàng chục cái
quạt điện cao to nghều nghệu đứng chật ních cả hội trường. Cũng chỉ là từng ấy
tiền thôi, nhưng các tác giả được giải, anh nào cũng vui hể hả vì được khệ nệ
vác cả một cái quạt điện to đùng. Nhà văn Vũ Bão, một người được giải nói: Ngọc
Tú khuếch trương chiến quả hoành tráng quá ta, khôn thật!
Trong các tiểu thuyết
của chị, nhiều người hiện còn rất nhớ cuốn Hạt mùa sau. Cuốn này
được giải thưởng Hội Nhà văn năm 1985. Hạt mùa sau là câu chuyện diễn
biến quanh việc lai tạo giống lúa ở một viện nghiên cứu cây lương thực. Mọi cố
gắng của con người ở đây đều nhằm tạo ra giống lúa cho đời sau có những đặc
tính tốt như: năng suất cao, ngắn ngày, chịu được điều kiện khắc nghiệt của
thiên nhiên.
Nhà văn Nguyễn Thị
Ngọc Tú đã thành công đặc biệt với Hạt mùa sau. “Hạt mùa sau” chị
để lại cho đời là các chế phẩm văn chương sáng giá của chị. “Hạt mùa sau” chị
để lại cho đời chính là người kế tiếp một cách xuất sắc nghề văn của chị,
con gái của chị: nhà văn Nguyễn Thị Thu Huệ, ủy viên Ban Chấp hành Hội
Nhà văn Việt Nam khóa 8 với các tác phẩm nổi tiếng như Cát đợi, Hậu thiên
đường, Phù thủy… cùng nhiều giải thưởng văn chương danh giá.
Hoàng Tuyên
Kính ông Anonymous nặc danh!
ReplyDeleteCảm ơn cái gọi là lòng tốt của ông nặc danh lắm lắm.
Tôi - SƯƠNG NGUYỆT MINH đang sống ngoay ngoảy và đang gò lưng viết tiểu thuyết đây ạ!
Kính thưa các anh chị biên tập http://vanchuongplusvn.blogspot.com
Từ nay, mọi thông tin về tôi - Sương Nguyệt Minh, xin các anh kiểm chứng qua số điện thoại 01639119119 trước khi cho hiện lên quý blogspot của các anh chị.
Kính thư!
SƯƠNG NGUYỆT MINH